Ánh nắng bên ngoài chiếu vào căn phòng lạnh lẽo, dần dần sưởi ấm cho nó. Âm thanh bên ngoài ồn ào và náo nhiệt đến không thể náo nhiệt hơn. Đường Tam tỉnh dậy, cảm nhận hơi ấm bao bọc lấy bàn tay mình. Hắn mở mắt, nhìn về phía người đang nắm tay mình. Dung mạo xinh đẹp, mái tóc trắng mềm mại, đôi môi đang mấp máy nói điều gì đó. Đường Tam nâng người dậy trong sự ngạc nhiên và vui sướng. Tay hắn run run chạm vào làn da trắng mịn của y, hơi ấm truyền vào đầu ngón tay khiến hắn cảm thấy như trời cao một lần nữa ban cho hắn ánh dương quang.
Cảm nhận có vật thể lạ chạm vào má mình, Đường Bảo tỉnh dậy. Đưa tay dụi dụi mắt, đây chả phải là hiện tượng chưa tỉnh mộng của Đường Bảo sao!? Đường Tam cười phí một tiếng, đưa tay vén vén phần tóc lòa xòa trước trán y. Hai tay đưa đến ôm y vào lòng, cảm nhận hơi ấm mà hắn bao đêm ao ước, cảm nhận mùi hương ngọt ngào lan tỏa trên người y.
Tất cả đều là của hắn.
Đường Bảo bị ôm như vậy có chút không hiểu nhưng sau khi thanh tỉnh thì y cũng nhận ra chuyện gì đang xảy ra. Hai tay y cũng vòng ra sau lưng, ôm lấy tấm lưng đã vì mình mà mệt mỏi bao nhiêu ngày.
Người bên ngoài phòng có vẻ không kiên nhẫn nữa nên đã tụm ba tụm bốn đè hư cái cửa. Cơ mà cả đám người vẫn chưa ngưng lại cái miệng vậy nên căn phòng văng vẳng âm thanh. Mã Hồng Tuấn ngu ngơ nhìn người mà Đường Tam đang ôm, sau một hồi load não thì hắn mới la lên.
"A a a a a a!!! Ngươi.....ngươi....."
Đường Bảo ngẩng mặt lên nhìn, sau đó, đưa ngón tay thon dài của mình chọt chọt Đường Tam. Đường Tam ngẩng mặt lên nhìn ái nhân của mình, lại thấy y chỉ tay về phía sau hắn mới quay lại nhìn. Cả một đám người từ lúc nào đã ở trong phòng.
"Ai đây?"
Cả một đám người không hẹn cùng nói. Đường Tam nở nụ cười, bấm tay y, đàn y đến trước mặt những người khác.
"Các vị tiền bối, Tiểu Bảo là người đã cùng ta lớn lên. Cũng là người duy nhất chấp nhận cùng sinh cùng tử với ta."
Đường Bảo gương mặt ngơ ngơ nhìn cả một đám người. Ai ai cũng liếc mắt nhìn nhau sau đó thì, tất cả đồng loạt cuối người chào y.
"Kính chào tông chủ phu nhân."
Đường Bảo nép nhẹ vào lưng Đường Tam, ánh mắt cẩn cẩn dực dực nhìn những người trước mặt. Đường Tam đặt tay mình lên tay y, nhẹ nhàng trấn an.
"Không sao đâu!" Ta sẽ tìm cách làm cho đệ khỏe lại. Chờ ta!
"Chuyện gì thế kia!? Rốt cuộc là sao!?" Mã Hồng Tuấn chưa hiểu chuyện vẫn hỏi.
Lúc này, từ bên ngoài vang lên giọng nói.
"Bởi vì linh hồn của y vẫn chưa có hoàn thiện."
Mọi người theo thanh âm của giọng nhìn ra ngoài. Bên ngoài, từ bao giờ đã xuất hiện không người đàn ông với gương mặt nghiêm nghị. Thái Thản cùng Ngưu Cao vừa nhìn cũng biết là ai, đồng loạt kêu lên.
"Lão Dương!!"
Người đứng ở ngoài kia, chính là vị tông chủ còn lại trong tứ tộc. Phá chi nhất tộc, tộc trưởng Dương Vô Địch.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Đấu La Đại Lục] Tam Thần chi Bảo
FanfictionTên truyện: Tam Thần chi Bảo Tác giả: Vịt Không Bơi (Tên cũ: Hannah) Thể loại: Đam mỹ, xuyên không, dị giới, 1x1 Tình trạng: Vẫn chưa hoàn thành ╮(^▽^)╭ Văn án: Người có hiểu được tên truyện không? Nếu không biết thì để ta giải thích cho. Tam trong...