Mèo con tắt nắng 《si》

276 27 5
                                    

- anh đã từng gặp em chưa...???

Đại đứng trước mặt đức xòe cây dù ra che lấy hạt mưa chẳng thể chạm vào đức... đức thôi vẽ những hình nguệch ngoạc trên cát nhìn lấy cậu...

- cậu có thể thấy tôi sao...

- thấy... một con mèo đen... rất dễ thương, đang ngây ngốc tắm mưa... cơ mà tắm mưa đầu mùa sẽ ốm đấy...

Đại giả vờ thông thái đưa tay ra cảm nhận hạt mưa... mưa đầu mùa á... đức đưa tay ra nhìn hạt mưa xuyên qua... tiếc là chẳng thể cầm được...

- xem ra em ướt rồi, có muốn về nhà tôi trú mưa không...

- nhà...???

- ừ, về nhà...

Đức nhìn đồng hồ điểm 4h, nó gật đầu đi theo người không quen kia... toà nhà chung cư đọng sót trong ký ức, nó ngẩn người ra làm đại phải cầm tay nó kéo đi...

Hệt như những năm nào đó...

- em uống trà nóng nhé... em thích kẹo không... em thích xem chương trình gì... em bao nhiêu tuổi rồi...

- ....

Có hơi đường đột, đức chưa thông được các câu hỏi vội kia, nhìn lấy dĩa kẹo lựa lấy một viên... chua... vị chanh...

Cả hai rơi vào khoảng không im lặng, chẳng biết mà cũng chẳng nhớ nói gì với nhau... đồng hồ điểm thêm một tiếng nữa đức mới nói ra những chữ ngắn ngủi...

- đến giờ tôi phải về rồi...

- vậy a... anh quên mất... mưa cũng tạnh rồi nhỉ... anh gọi taxi cho em nhé...

- không cần đâu... tôi tự về được...

Bạo gan, đại giữ lấy tay đức, một thoáng cảm xúc ùa lấy cả hai...

- ngày mai, em tới chơi nữa nhé... anh sẽ chuẩn bị thêm kẹo...

Đức nhìn dĩa kẹo nó ăn sạch nghĩ một chốc rồi gật đầu... đức nhanh chóng biến mất ở khúc rẽ dường như nó lại bị lạc đường rồi...

Đại gác tay lên trán tủm tỉm cười lấy, đúng 12h mới bật dậy nhớ ra một chuyện... nó quên hỏi tên người ta...

🍭

Đại khoác chiếc áo phông lớn xuống tạp hóa mua kẹo, mới nhìn sang bên góc đường cái bóng quen thuộc đang đứng kia nhìn lấy nó chợt nhoẻn cười lấy...

- em đến rồi à...

- .... đến rồi...

Nó mà nói nó quên đường để đứng suốt 24h chắc người ta cười nó thúi mũi...

- em đến sớm quá, anh chưa mua kẹo... cơ mà em đến rồi muốn đi mua kẹo với anh không...

- được...

Chiếc vạt áo được đại đưa ra cho đức cầm, nó vui vẻ theo đại bước đi... chỉ có điều... đức bắt đầu thấy những con số sau đại bắt đầu nhảy... chỉ còn 314h nữa thôi ư...

🍭

- em yêu, em sao thế...

Xuân trường hôn lên môi đức rồi làm ấm bàn tay lạnh của nó, lúc này nó mới giật mình lấy mà nhìn anh...

(Hoàn) - {Mảnh Ghép 619} ¶¶¶ Đuổi Bắt Tình YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ