Chương 392: Điều tra

432 24 0
                                    

Trước đó Thiên Thiên giải cổ trùng đã giúp một đại ân, nếu nói là ân nhân cứu mạng của gia đình này cũng không quá đáng, sự tình dĩ nhiên dễ làm hơn rất nhiều. Thiên Thiên cười nói với lão nhân: "Ta đến xem tình trạng của cháu nội ngươi, trước đó cho hắn uống thuốc xong, hiện tại đến xem tình trạng có ổn định không. Đây đều là bạn của ta, đến cùng với ta."

Mọi người gật đầu chào hỏi lão nhân.

"Hoan nghênh hoan nghênh." Lão nhân vội vàng mời mọi người vào nhà, một bên vội vàng pha trà, một bên cảm kích nói: "Tiểu Ích buổi chiều đã khá hơn rồi, trước đó hắn vẫn luôn nói không muốn ăn gì, buổi chiều hôm nay lại hiếm khi ăn được hai chén cơm. Bác sĩ ngài thực sự tốt bụng, còn tự mình đến cửa tái khám cho hắn."

Thiên Thiên có thân phận bác sĩ cứu mạng, từ cách nàng cùng lão nhân nói chuyện cho thấy lão nhân vô cùng tín nhiệm nàng, quả thực tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn. Nếu như vậy,  cái cớ trước đó kỳ thực cũng không cần nữa, trọng trách thăm dò chuyển đến trên người Thiên Thiên.

Sư Thanh Y yên tĩnh ngồi trong một góc, Lạc Thần ngồi bên cạnh nàng, yên lặng cùng nàng. Nếu như đổi làm trước kia, loại việc điều tra dò hỏi này đại thể đều là Sư Thanh Y đứng ra xử lý, nàng xưa nay ăn nói nho nhã, cử chỉ tự nhiên phóng khoáng, rất dễ chiếm được hảo cảm của người khác, hơn nữa phương thức đặt câu hỏi của nàng linh hoạt lại có nhiều kỹ xảo, sẽ giảm đi độ khó trong việc dò hỏi manh mối.

Mà hôm nay, nàng chỉ là câu nệ ngồi ở trong góc, dường như chỉ hy vọng bản thân biến thành không khí, mọi người trong thôn đều không nên nhìn thấy nàng là tốt rồi.

Bên kia lão nhân cùng Thiên Thiên còn đang tiếp tục đối thoại, lão nhân nghe Thiên Thiên nói xong, lo lắng hỏi: "Bác sĩ, ngài nói bệnh của Tiểu Ích có thể là một loại bệnh di truyền sao? Nhưng con trai và con dâu ta đều khỏe mạnh."

Đây dĩ nhiên không phải bệnh di truyền gì, mà chỉ là đại đa số mọi người không hiểu biết về cổ trùng, một khi liên quan đến cổ trùng, sẽ rất khó nói rõ, dễ tạo thành khủng hoảng, Thiên Thiên chỉ là tìm một lí do thoái thác khác ứng phó mà thôi. Thiên Thiên nói: "Loại bênh này thông thường đều là di truyền cách vài đời, bệnh của hắn, rất có khả năng là di truyền từ ông nội."

Vừa nghe hai chữ ông nội, sắc mặt lão nhân rõ ràng có biến hóa.

Thiên Thiên nói: "Hơn nữa ta còn không gặp qua ông nội của Tiểu Ích, nếu như có thể gặp hắn một lần, hỏi rõ tình huống, đối với việc trị liệu sau này của Tiểu Ích sẽ rất có lợi."

Ông nội của  Tiểu Ích chính là Đinh Thành Phúc đã chết, đầu còn bị kẻ khác cắt ra chắp nối thành một cổ thi thể. Lão nhân khó nén bi thương: "Lão nhân nhà ta tháng trước đột nhiên mất tích, đến bây giờ sở cảnh sát vẫn chưa tìm được người."

Thiên Thiên thuận thế hỏi: "Mất tích? Đây là có chuyện gì, thuận tiện nói cho ta biết sao?"

"Tháng trước, lão nhân nhà ta nói muốn đi cúng tế, ta chuẩn bị cho hắn hương nến và giấy tiền vàng mã, hắn xuất môn bái tế, kết quả chưa từng trở về. Bọn ta ra ngoài tìm thật lâu, chỗ bái tế cùng đã tìm, nhưng cái gì cũng không tìm được."

Dò hư lăng (285-?)Hiện đại thiên [edit]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ