Các bác sĩ trải qua một thời gian dài cố gắng cứu bệnh nhân rốt cuộc cũng có thể cứu sống, Bùi Châu Hiền và Tôn Thừa Hoan đang chờ ở bên ngoài, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
"Người bị hại cần được bảo hộ." Tôn Thừa Hoan cau mày nhìn Bùi Châu Hiền nói, "Hai người kia nói với em họ là người của cục công an."
Bùi Châu Hiền trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, tiếp theo càng phát ra ngưng trọng.
"Cục công an, còn có thể tin tưởng sao?" Tôn Thừa Hoan hai tay đút túi quần, thấp giọng hỏi Bùi Châu Hiền.
Do dự vài giây, Bùi Châu Hiền lấy điện thoại di động ra, "Đội trưởng Trần phải không? Là con....Có chuyện cần phiền toái đến Bác.....Con đang ở bệnh viện.....Dạ được. Con chờ Bác ở đây.........."
Cúp điện thoại, Bùi Châu Hiền dựa lưng vào tường đang suy nghĩ gì đó, có chút mệt mỏi đối với Tôn Thừa Hoan hỏi, "Thực xin lỗi, đã làm liên lụy đến em."
Tôn Thừa Hoan lắc đầu, đi đến trước mặt cô, "Học tỷ, vụ án này.........Thực phức tạp, đúng không?"
Thực phức tạp?
Bùi Châu Hiền ánh mắt dừng ở trên người Tôn Thừa Hoan, lộ ra một nụ cười khổ, "Thừa Hoan, em còn nhỏ, chờ em lớn lên một chút mới hiểu được."
Cô như thế nào có thể cùng với một đứa nhỏ đang học đại học giải thích này nọ, hơn nữa đứa nhỏ này giống mình là một người tràn ngập lòng chính nghĩa.
Tôn Thừa Hoan nhẹ nhàng gật đầu, xuyên thấu qua miếng thủy tinh, ánh mắt nhìn đến bệnh nhân đang nằm trên giường, ánh mắt lóe ra dường như đang suy nghĩ cái gì.
"Bùi kiểm." Đại thúc lần trước giúp đỡ Bùi Châu Hiền bắt mấy tên côn đồ kia vội vã chạy tới, đi đến trước mặt Bùi Châu Hiền, có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Tôn Thừa Hoan liếc mắt một cái, quay lại nhìn Bùi Châu Hiền, chờ cô nói chuyện.
"Trần đội trưởng" Bùi Châu Hiền hướng hắn gật gật đầu, ôm ngực nhìn bệnh nhân "vụ án Hồ Tưởng, một nạn nhân khác đã tỉnh."
"Trần đội trưởng, người phụ trách khởi tố vụ án này...." Bùi Châu Hiền trầm ngâm một hồi lâu, chung quy lại thở dài, "Cháu vừa nhận được tin tức liền chạy tới, vừa lúc gặp được người xuống tay với người bị hại."
"Cái gì?" Trần đội trưởng khiếp sợ nhìn Bùi Châu Hiền, cau mày, "Không có lý do gì, vụ án đến bây giờ đã có kết cục rõ ràng, sát hại người bị hại làm cái gì?"
Bùi Châu Hiền lắc đầu, "Trần đội trưởng, cháu chỉ hy vọng bác có thể phái người tin cậy đến bảo hộ người bị hại."
Trần đội trưởng bởi vì câu nói này kinh ngạc nhìn cô, trên mặt do dự, chính là cuối cùng vẫn gật gật đầu, "Được rồi. Bác sẽ cử người tới."
"Được." Bùi Châu Hiền nhẹ nhàng gật đầu, thở dài.
Tôn Thừa Hoan đứng ở một bên, nhìn Bùi Châu Hiền từ đầu tới cuối đều không có tránh đi ý tứ của chính mình, không biết sao tâm tình liền tốt hơn.
Trần đội trưởng lúc này quay đầu, dùng ánh mắt sắc bén liếc nhìn Tôn Thừa Hoan một cái, "Vị này là......"
"Ah, trợ thủ của cháu." Bùi Châu Hiền vẻ mặt như không có gì nói.
![](https://img.wattpad.com/cover/215387729-288-k212764.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [WENRENE] Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân
FanfictionTác giả: Bằng Y Úy Ngã Edit: phonglinhak Cover: mrsonwanie Couple: Tôn Thừa Hoan x Bùi Châu Hiền, Khương Sáp Kỳ x Tôn Tú Anh Tình trạng: Hoàn 168 chương + 6 phiên ngoại