Chương 20

269 31 0
                                    

"Leng keng leng keng leng keng......" Ở một căn hộ cao cấp, chuông cửa không ngừng vang lên, mà ở phòng ngủ, một nữ nhân mặc váy ngủ nghiêng người ôm chăn bỉu môi, đem chăn kéo ngang qua đầu tiếp tục ngủ.

"Leng keng leng keng leng keng......" Chuông cửa không ngừng vang lên, nữ nhân không ngừng hướng chăn chui ở bên trong, thẳng đến cuối cùng không chịu đựng được nữa, ngồi dậy, nổi giận đùng đùng từ trên giường xuống, mở cửa phòng ngủ, đi ra ngoài, cũng không thèm nhìn người đứng ngoài cửa là ai, rống lớn, "Sáng sớm bấm chuông cái gì mà bấm chuông! Không biết giấc ngủ đối với nữ nhân là rất quan trọng hay sao!!!!!"

Đứng ở ngoài cửa cô gái trẻ cũng đồng dạng nổi giận đùng đùng, "Kêu la cái gì! Chị là heo sao? Tôi đã bấm chuông nửa giờ đồng hồ, gọi điện thoại cũng không bắt máy!!!!"

Nữ nhân thế này mới nhận thức được nữ nhân đang đứng trước cửa là ai, đầu tiên là sửng sốt một chút, tiếp theo cười mỉa, "Tú Anh, sao em lại tới đây?"

Tú Anh căm giận đẩy cô ra đi vào trong phòng, "Khương Sáp Kỳ, bây giờ là giữ trưa, chị là con heo!"

Khương Sáp Kỳ đóng cửa lại, duyên dáng đi đến trước mặt Tú Anh, "Tiểu Tú Anh đừng nóng giận nữa, người ta tối hôm qua đến gần sáng mới ngủ........"

Tú Anh nghe vậy nheo lại mắt, nhìn cô, ý vị thâm thường nói, "Tối hôm qua ngủ trễ?"

Nghe ra ý tứ trong lời nói của cô, Khương Sáp Kỳ không chút hoang mang đi qua đi, tay quàng ở cổ của Tú Anh, ở bên tai cô thổi hơi nói

"Là sao nhỉ? Tiểu Tú Anh có ý tưởng gì sao?"

Tú Anh hơi hơi đỏ hồng mặt, đem cô đẩy ra, che giấu nói, "Ai có ý tưởng gì? Xấu muốn chết!"

Khương Sáp Kỳ trên mặt cứng đờ, tiếp theo ý thức được bộ dáng của chính mình mới rời giường thật sự không ổn, cũng không quên sờ soạng mặt Tú Anh một phen, thế này mới cười tủm tỉm đến phòng tắm đánh răng rửa mặt.

Tú Anh tức giận chà chà chân, nhìn nữ nhân kia lượn lờ vào phòng tắm, lại một chút biện pháp đều không có, "HỪ!!!"

"Tiểu Tú Anh như thế nào rãnh rỗi đến thăm tôi đây?" Rửa mặt xong, Khương Sáp Kỳ đi vào phòng khách, lại đem tay phủ lên khuôn mặt trắng nõn của Tú Anh, "Nhớ tôi sao?"

Tú Anh hung hăng trừng mắt nhìn nàng, "Chị còn tiếp tục sờ soạng cần thận tay của chị."

"Ôi..........." Khương Sáp Kỳ ngồi vào bên người cô, "Tiểu Tú Anh, em không cần như vậy hung dữ với tôi nha......."

Mắt thấy Khương Sáp Kỳ lại muốn lấy tay vuốt mặt của mình, Tú Anh nghiến răng nghiến lợi, thanh âm lạnh lùng, "Tôi sẽ trở về nói với Thiếu chủ tôi sẽ không bảo vệ chị nữa!!!"

Nữ nhân này, phải chết đi, phải chết đi!!!!

Tức chết cô mà.

Sao? Bảo vệ?

Khương Sáp Kỳ dại ra vài giây, sau đó thu hồi tay, "Bảo hộ tôi? Vì cái gì?"

"Hừ! Cũng không biết chị trêu chọc đến người nào, Thiếu chủ nói có tập đoàn ám sát muốn giết chị, để cho tôi tới bảo vệ chị." Tú Anh bỉu môi tức giận nói, "Nếu không phải Thiếu chủ nhờ tôi, tôi cũng không tới đâu."

[BHTT] [WENRENE] Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ