Bùi Nam càng khóc càng lớn tiếng, Tôn Thừa Hoan bĩu môi, ngồi qua một bên cúi đầu nhìn tấm ảnh kia của Bùi Châu Hiền.
A..., vì cái gì thoạt nhìn không vui như thế?
Bùi Châu Hiền từ phòng bếp đi ra, đem mặt phóng tới trước mặt Tôn Thừa Hoan, đưa tay muốn đoạt lại tấm ảnh, Tôn Thừa Hoan rất nhanh chóng đem ảnh chụp đút vào trong túi quần, "Em muốn cái này."
Không có biện pháp mà thở dài, Bùi Châu Hiền xoay người bắt đầu dỗ Bùi Nam.
Lớn như vậy còn cùng một đứa bé tị nạnh nhiều như vậy, người này thực sự là. . .
"Chị ấy làm hỏng dây chuyền ba ba cho con...." Bùi Nam cầm lấy gấu quần Bùi Châu Hiền, nghẹn ngào cùng Bùi Châu Hiền khóc lóc kể lể lấy lòng. Bùi Châu Hiền có chút không thể làm gì khác hơn sờ sờ đầu của cô bé, "Ta thay nàng nói xin lỗi với con, Nam Nam đại nhân đại lượng, không cùng nàng so đo nha."
Tôn Thừa Hoan nhìn xem một màn này, gãi đầu, bỗng nhiên cũng hiểu được có phần ngượng ngùng.
Dường như nàng quả thực quá phận một chút, giống như bắt nạt đứa nhỏ vậy.
Chuyển tới, ngồi xổm bên cạnh Bùi Nam, Tôn Thừa Hoan sờ mũi một cái, "Uy, đừng khóc, ta mua cái khác cho ngươi."
"Không muốn! Cô trả cho tôi! Đó là ba ba cho tôi!" Bùi Nam tức giận trừng mắt nhìn Tôn Thừa Hoan, nước mắt làm sao cũng đều không ngừng được.
"Này. . ." Tôn Thừa Hoan chưa từng dỗ trẻ con, thấy cô bé như vậy, cẩn thận từng li từng tí mà nghiêng đầu liếc mắt nhìn Bùi Châu Hiền, rất sợ cô tức giận.
Bùi Châu Hiền liếc mắt nhìn nàng, oán trách trong mắt hiện lên rất rõ ràng.
Lén lút thò tay ra cầm lấy ngón tay út của Bùi Châu Hiền, vẻ mặt Tôn Thừa Hoan tỏ ra đáng thương bộ dạng cầu xin tha thứ.
Suýt nữa muốn bật cười, sau đó một khắc lại ý thức được không đúng, Bùi Châu Hiền đem tay từ trong tay Tôn Thừa Hoan rút ra, trừng mắt cảnh cáo nhìn nàng.
"Nam Nam đi ngủ trước đi, vòng cổ đưa cho a di, ta cam đoan ngày mai giao cho con một cái vòng cổ nguyên vẹn, có được hay không?" Giọng nói của Bùi Châu Hiền mềm mỏng dụ dỗ cô bé.
"Thật vậy chăng?" Hai mắt đẫm lệ mông lung mà nhìn Bùi Châu Hiền, cái mũi Bùi Nam co lại mà hít khí vào.
"Thực sự, đi ngủ đi, lúc con tỉnh lại vòng cổ đã hoàn hảo rồi nhé."
"Dạ." Bùi Nam gật đầu, cầm vòng cổ đặt vào trong tay Bùi Châu Hiền, lau lau nước mắt, "A di ngủ ngon."
Sau đó nhìn cũng không nhìn Tôn Thừa Hoan trở về khách phòng đóng cửa lại.
Bùi Châu Hiền đợi sau khi Bùi Nam đi vào, xoay người nhìn tên đầu sỏ gây chuyện, đưa tay ra trước mặt Tôn Thừa Hoan, "Lấy ra đây."
"Không cho." Tôn Thừa Hoan vừa nghe Bùi Châu Hiền nói muốn sửa vòng cổ đã biết rõ cô có chủ ý gì, lập tức lắc đầu.
"Tôn Thừa Hoan." Giọng nói của Bùi Châu Hiền nghe vô cùng nguy hiểm, "Đưa cho chị."
"Không cho." Vẫn là hai chữ kia, Tôn Thừa Hoan thối lui mấy bước, ngã ngồi đến trên ghế sa lon, vẻ mặt cố chấp.

BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [WENRENE] Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân
FanfictionTác giả: Bằng Y Úy Ngã Edit: phonglinhak Cover: mrsonwanie Couple: Tôn Thừa Hoan x Bùi Châu Hiền, Khương Sáp Kỳ x Tôn Tú Anh Tình trạng: Hoàn 168 chương + 6 phiên ngoại