Chương 109

268 32 0
                                    

Cũng giống như những năm trước, bữa cơm tất niên tối nay tụ tập rất nhiều người, bao gồm thanh niên, cũng bao gồm cả những người già. Tôn gia có một phòng ăn rất lớn, trong ngày thường đều để trống, vừa đến loại thời điểm tụ họp này, sẽ bày ra hơn mười cái bàn tròn lớn, một đám người uống chút rượu tán gẫu với nhau.

"Có phải chị không quen không khí ở nơi này phải không?" Tay Tôn Thừa Hoan nhẹ nhàng mà lôi kéo tay Bùi Châu Hiền, hạ giọng hỏi.

Nàng biết Bùi Châu Hiền từ trước đến nay yêu thích yên tĩnh, ngày hôm nay ở đây quả thật có chút ồn ào.

Mỉm cười, Bùi Châu Hiền gắp đồ ăn vào trong bát Tôn Thừa Hoan, "Không đâu."

Hắc bang tụ hội ăn uống so với ngày thường xã giao kỳ thực cũng không khác nhau nhiều lắm, đơn giản chính là vây quanh cái bàn lớn ăn một bữa cơm uống một chút rượu.

Chỉ là so với loại xã giao tiệc tùng này, cô càng thích ở chỗ này hơn, nhìn xem vô luận là người già hay người trẻ tuổi, trên mặt của mỗi người đều không có một tia giả tạo nào, chân chính coi nhau là hảo huynh đệ, người một nhà.

"Hắc, vậy là tốt rồi." Cầm đôi đũa gắp đồ ăn vào chén của Bùi Châu Hiền, ánh mắt Tôn Thừa Hoan liếc thấy đã có người cầm rượu cùng chén rượu qua đây, để đũa xuống cầm chén rót rượu cùng người nọ cạn một ly.

Bùi Châu Hiền hơi hơi nhíu mày lại, suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng trong lòng sâu kín hít một hơi, đôi mắt nhìn xem Tôn Thừa Hoan vừa có không nỡ vừa có sủng ái.

Thân là Thiếu chủ, đối với mấy những người tới mời rượu mình luôn khó có thể khước từ a!

Mắt thấy Tôn Thừa Hoan ai đến mời rượu cũng không có cự tuyệt uống cạn một ly lại một ly rượu, Bùi Châu Hiền vẫn còn có chút không nhịn được.

Nhẹ nhàng giật giật ống tay áo Tôn Thừa Hoan, tại thời điểm người kia quay đầu nhìn mình cười ngốc nghếch, mang theo nhè nhẹ mị hoặc, "Tiểu Đản, đừng uống nữa ~~"

"Hử?" Hai má Tôn Thừa Hoan đỏ rực nháy mắt mấy cái, nhìn xem dáng vẻ quyến rũ của Bùi Châu Hiền, có chút ngây người hỏi lại, "Cái gì?"

"Em lại uống hết...." Trên mặt Bùi Châu Hiền có một chút ửng đỏ bay lên, "Buổi tối vừa trở về lập tức nằm xuống đi ngủ, sẽ không còn phần thưởng cho em nữa nhé."

Đột nhiên mở to mắt nhìn xem Bùi Châu Hiền vài giây, Tôn Thừa Hoan thật biết điều mà đem chén rượu đẩy qua một bên, bắt đầu từ chối những người tới mời rượu mình.

Tôn Tử Đằng mặc dù cũng đang uống rượu, nhãn thần lại thường rơi vào trên người Tôn Thừa Hoan và Bùi Châu Hiền, nhìn thấy Bùi Châu Hiền mới nói nói mấy câu Tôn Thừa Hoan liền không uống rượu nữa, đôi mắt bỗng nhiên có chút hoảng hốt.

Lúc trước, khi Sở Chiêu còn chưa qua đời, cũng giống như Bùi Châu Hiền ngăn Tôn Thừa Hoan uống rượu như vậy, sẽ ngăn lại ông uống quá nhiều rượu.

Mà nay......

Ánh mắt dần dần rõ ràng, nhìn xem vẻ mặt Tôn Thừa Hoan cười ngây ngô như vậy, Tôn Tử Đằng cười nhạt, cầm chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch rượu trong chén.

[BHTT] [WENRENE] Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ