Chương 101

300 35 0
                                    

Tỉnh lại sau giấc ngủ trưa, Bùi Châu Hiền mở mắt ra đã nhìn thấy bộ dạng Tôn Thừa Hoan ngơ ngác ngây ngốc nhìn mình, lười biếng cười cười, hai tay quấn lên cổ của Tôn Thừa Hoan, "Tiểu Đản ~~ "

Đã lâu không có cảm giác như vậy rồi, ngủ một giấc tỉnh lại, người yêu vẫn còn ở bên cạnh, sẽ ấm áp nhìn mình cười.

Bị vẻ mặt và động tác như vậy của Bùi Châu Hiền chọc cho lòng Tôn Thừa Hoan ngứa ngáy, ôm lấy cả người cô vào lòng, chóp mũi ma sát chóp mũi của cô, "Đã lâu không có như vậy...."

Lông mi rung động vài cái, Bùi Châu Hiền nhìn thiên hạ gần trong gang tấc, có chút cảm khái mà thở dài một tiếng, tay nhẹ vỗ về gò má của Tôn Thừa Hoan, "Tiểu Đản, em hại chị muốn trốn việc."

"Ah. . ." Cười khẽ một tiếng, Tôn Thừa Hoan ngưng mắt nhìn Bùi Châu Hiền, đôi mắt thâm thúy, "Đó là vinh hạnh của em."

Mỉm cười nhìn nàng, Bùi Châu Hiền vốn đang nhẹ vỗ về gò má nàng, tay đổi thành khẽ nựng lấy, giống như làm nũng nói, "Em ~ nghĩ ~ rất ~ đẹp ~ "

Tôn Thừa Hoan không chút phật lòng, cười híp mắt nhìn cô, "Kỳ thực. . . Kiểm sát trưởng đại nhân nhà chúng ta không cần chủ động trốn việc, bị động là được rồi."

"Bị động?"

"Ừm...." Trong mắt Tôn Thừa Hoan xẹt qua một tia âm mưu, đem Bùi Châu Hiền áp đến trên giường, nhếch miệng lên, "Ngoan, xin phép nghỉ đi !."

Một mảnh ửng hồng lập tức xuất hiện trên mặt cô, Bùi Châu Hiền đưa tay ra dùng sức nắm cái mũi của nàng, cố gắng làm ra vẻ mặt nghiêm túc, nhưng giọng nói lại không có một chút lực độ nào, "Không cho phép làm bậy, nhanh, để cho chị đứng lên."

Tôn Thừa Hoan xấu xa cười, hôn lên môi cô, mãi cho đến khi kết thúc mới nói, "Chị ra vẻ đứng đắn thì em cảm thấy thật là đáng yêu nha ~~ "

"Chán ghét ~~" Bùi Châu Hiền liếc nàng một cái, sau đó nhíu lông mày, "Tiểu Đản muốn nhìn chị thực sự đứng đắn sao?"

Lập tức từ trên người Bùi Châu Hiền ngồi bật dậy, Tôn Thừa Hoan làm bộ dạng ngồi nghiêm chỉnh ở trên giường, "Lão bà đại nhân, mời ~~ "

Hài lòng đứng dậy, sờ sờ đầu của nàng, Bùi Châu Hiền nhíu mày lại nhìn xuống bởi vì lúc trước bị Tôn Thừa Hoan ôm lên giường không có thay chính trang, kéo tủ quần áo ra cầm một bộ khác thay đổi.

Ngây ngốc ngơ ngác ngồi ở trên giường xem bộ dạng Bùi Châu Hiền thay quần áo, Tôn Thừa Hoan nhìn thân thể hoàn mỹ trắng nõn, dục vọng vốn nhẫn nhịn rất lâu bỗng nhiên bạo phát, xuống giường từ sau lưng ôm lấy Bùi Châu Hiền, môi ở trên da thịt trắng nõn của cô hôn xuống, tay cũng xoa khối đầy đặn bị nội y bao quanh của Bùi Châu Hiền.

"A. . ." Dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng bị đối đãi như vậy, Bùi Châu Hiền yếu đuối ở trong lòng Tôn Thừa Hoan, vội vàng vươn tay cầm lấy tay Tôn Thừa Hoan, "Tiểu Đản, buổi chiều chị đã hẹn với người bị hại rồi."

Đình chỉ động tác hôn bả vai và vuốt ve khối đầy đặn, tay Tôn Thừa Hoan ôm lấy Bùi Châu Hiền, khuôn mặt chôn ở sau lưng của cô, hít thở sâu vài cái, buông tay ra, "Vậy buổi tối thì sao."

[BHTT] [WENRENE] Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ