"Ưm........Ưm..........A.........." Bùi Châu Hiền đã không biết mình bị muốn bao nhiêu lần, cánh tay trắng nõn mảnh khảnh nắm thật chặt ga trải giường, hoa viên bị hai ngón tay Tôn Thừa Hoan ra vào dày xéo đã muốn sưng đỏ, mấy sợi tóc trước trán đã sớm bị mồ hôi thấm ướt dán vào trán.
"Tiểu Đản, không cần. . . Xin em . ." Thoải mái dường như muốn đem chính mình nuốt mất vậy, Bùi Châu Hiền vô lực kêu Tôn Thừa Hoan, trong thanh âm tràn đầy nức nở, "Xin em. . ."
"Một lần cuối cùng. . . Một lần cuối cùng. . ." Môi Tôn Thừa Hoan ở trên mặt Bùi Châu Hiền cuồng hôn, động tác trên tay càng ngày càng gấp rút, lại chen vào một ngón tay, ở chỗ kia tùy ý càn quét.
"A. . . Tiểu Đản. . . Không. . ." Bùi Châu Hiền buông tay đang nắm ga trải giường ra, ôm thật chặt lưng Tôn Thừa Hoan, toàn thân căng thẳng, âm thanh kêu khóc càng ngày càng lên cao, "Đủ rồi. . . Đủ rồi. . ."
Đầu ngón tay tìm được nơi nào đó mềm mại nhô lên, Tôn Thừa Hoan nhìn bộ dạng triệt để thở gấp của Bùi Châu Hiền, cảm giác trên tay mình chất lỏng càng ngày càng nhiều, lúc này mới đưa ngón tay thối lui ra, ôm lấy Bùi Châu Hiền nhàn nhạt hôn.
Bùi Châu Hiền đã không có biện pháp nói ra một lời nào, cuộn tròn thân thể nằm ở trong ngực Tôn Thừa Hoan, toàn thân đều là mồ hôi, rất nhanh liền ngủ mất.
Ga trải giường cơ hồ toàn bộ ướt đẫm, Tôn Thừa Hoan nhìn Bùi Châu Hiền gần như mệt mỏi ngất đi, trong con ngươi xẹt qua một tia đau lòng, hôn hôn trán cô, kéo drap trải giường qua đắp lên người Bùi Châu Hiền, lúc này mới đem cô ôm lấy, một đường đến khách phòng, đặt lên trên giường sạch sẽ, giúp cô đắp kín chăn.
Thở ra một hơi, cánh tay đồng dạng đau nhức dị thường, Tôn Thừa Hoan cúi đầu hôn xuống đôi môi đã sưng đỏ của Bùi Châu Hiền, lúc này mới đứng dậy, trở lại phòng ngủ cầm quần áo sạch sẽ, thuận tiện lấy vải cùng nước khử trùng trong hộp thuốc cấp cứu ra, đi vào phòng tắm xử lý vết thương.
Cởi áo lông màu đen mặc trên người xuống, trên lưng mấy chỗ vết thương bị băng vải che đã sớm nứt ra, vốn là băng vải trắng tinh cơ hồ toàn bộ đã nhiễm đỏ máu.
Đem áo lông vứt xuống một bên trong giỏ, Tôn Thừa Hoan nhíu mày cởi băng vải mang máu trên người ra, sau đó vứt qua một bên.
Lần này bắn nhau, cánh tay trái trúng hai phát súng, trên lưng ba phát, trong đó hai phát là trên bả vai đi xuống một chút, Tôn Thừa Hoan cởi bra xuống, miễn cưỡng cầm nước khử trùng lau miệng vết thương, lại lấy nước thuốc đổ lên miệng vết thương, cũng lười xử lý nhiều, tùy ý đem băng vải quấn lên trên người, toàn bộ chuẩn bị xong sau mới thay quần áo sạch sẽ.
Cầm một chậu nước rửa mặt đổ nước ấm, đem áo lông màu đen nhuốm máu cho vào trong chậu ngâm, tiếp theo đem băng vải mang máu nhặt lên, mang chìa khóa ra cửa, cho đến khi đem băng vải vứt xuống thùng rác dưới lầu, mới thở phào nhẹ nhõm trở về trên lầu giặt áo lông.
Thật may thời điểm Bùi Châu Hiền cùng nàng làm chuyện đó, không có thói quen đưa tay vào trong quần áo nàng.
Làm xong hết thảy mọi chuyện để loại bỏ chứng cứ, Tôn Thừa Hoan trở về khách phòng, Bùi Châu Hiền ôm chăn, bĩu môi, vẻ mặt ngủ đáng yêu.

BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [WENRENE] Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân
FanficTác giả: Bằng Y Úy Ngã Edit: phonglinhak Cover: mrsonwanie Couple: Tôn Thừa Hoan x Bùi Châu Hiền, Khương Sáp Kỳ x Tôn Tú Anh Tình trạng: Hoàn 168 chương + 6 phiên ngoại