Chương 84

373 22 0
                                    

Tú Anh mặt đỏ tới tận mang tai nhìn thân thể Khương Sáp Kỳ trắng nõn dần dần bại lộ ở trong không khí, cũng bại lộ ở trước mặt mình, hô hấp càng ngày càng nặng, cho đến cuối cùng dường như muốn nghẹt thở vậy.

Đem quần jean có phần hết sức riêng tư cởi ra, cuộn lại bỏ xuống, Khương Sáp Kỳ quyến rũ nhìn Tú Anh, trong mắt thoáng qua một chút ngượng ngùng, trên mặt như cũ treo nụ cười hồ mị, thướt tha đi mấy bước đến chỗ Tú Anh.

Đứng ở nơi đó mấy giây, Tú Anh mặt càng ngày càng đỏ, hô hấp càng ngày càng gấp rút, thấy Khương Sáp Kỳ hướng mình đi tới, theo bản năng lui lại phía sau mấy bước.

Che miệng khẽ cười, Khương Sáp Kỳ mở ra tủ quần áo cầm ra áo ngủ của mình, lại nhìn Tú Anh một cái, đưa tay ra sau lưng cởi móc áo bra ra.

"Tôi. . . Tôi đi rửa mặt." Tú Anh lắp bắp thốt ra một câu, chạy như bay vào phòng tắm trong phòng Khương Sáp Kỳ.

"Phốc ha ha......." Khương Sáp Kỳ bật cười, nhìn bóng lưng hoảng hốt của Tú Anh, vẻ mặt hài lòng, lúc này mới đem áo ngủ mặc vào, nhưng không đem đai lưng cột chắc, mà là thả lỏng lơ lửng, tựa như tiện tay kéo một cái liền có thể cởi ra vậy.

Sau khi chạy vào phòng tắm, Tú Anh nhìn mặt mình trong gương đã phồng thành màu gan heo, dùng sức lắc lắc đầu, mở vòi nước, không để ý mùa đông nước lạnh như băng, vốc một bụm nước vẩy ở trên mặt, hai tay chống trên bồn rửa tay, muốn làm cho mình tỉnh táo lại.

Cô không hiểu Khương Sáp Kỳ làm sao vậy, càng không hiểu chính mình bị làm sao.

Từ sau lần đó Khương Sáp Kỳ xuất hiện, thái độ đối với mình liền cùng trước kia không giống nhau, thái độ giống như ngày hôm nay cũng chưa từng xuất hiện qua, nhưng khiêu khích như vậy vẫn là có.

Ví như bỗng nhiên ôm lấy cô, hoặc là bỗng nhiên hôn mặt cô một chút, các loại chuyện linh tinh như vậy mỗi ngày đều phát sinh.

Mà chính mình, tựa hồ cho tới bây giờ cũng không chán ghét.

Không nên a, cô rõ ràng, từ thời điểm được Bang chủ bắt đầu nhận nuôi, liền quyết định muốn cả đời đi theo Thiếu chủ, thì tại sao. . . lại đối với hành động thân thiết của Khương Sáp Kỳ một chút cũng không bài xích?

Trong phòng ngủ, Khương Sáp Kỳ ngồi ở mép giường, chống cằm nhìn cửa phòng tắm ngẩn người.

Nàng và Tú Anh, là ở cùng một cái cô nhi viện lớn lên.

Cô nhi viện phúc lợi cũng không nhiều, mỗi ngày cho bọn trẻ cũng không nhiều đồ ăn, mà những đứa nhỏ lớn hơn thường ỷ vào mình cao lớn hơn, liền đoạt đồ ăn của đứa trẻ nhỏ hơn mình.

Lúc nàng 8 tuổi, đối với những thứ này đã sớm có thể nhắm mắt bàng quan, ai cũng đều từ nhỏ bị cướp đoạt như vậy mà lớn lên, không có gì công bằng hay không công bằng hết.

Những đứa nhỏ cướp đồ ăn này, ở hai ba năm trước, cũng thường bị cướp đồ ăn khi còn nhỏ.

Mà nàng, tám tuổi rốt cuộc không cần lo lắng cơm của mình bị đoạt, chợt đối với cô bé bốn tuổi  luôn yên lặng đứng ở một bên nhìn sinh ra hứng thú.

[BHTT] [WENRENE] Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ