Chương 23

216 31 0
                                    

Từ nhà Kiều Lâm Cử đi ra, bởi vì Khúc Lưu Thông có việc nên đi trước, để lại Tôn Thừa Hoan cùng Bùi Châu Hiền.

"Thừa Hoan, em thật dễ dàng làm cho mọi người ngạc nhiên." Bùi Châu Hiền có chút cảm khái nói.

"Kỳ thật cũng không có gì..." Tôn Thừa Hoan vẻ mặt như không có gì, hay tay đút túi quần, cước bộ trầm ổn, "Đều là cha mẹ cấp cho."

Bùi Châu Hiền nghe vậy sửng sốt, tiếp theo lắc đầu, "Thừa Hoan a, em không nên lúc nào cũng là bộ dáng thành thục được không? Nữ hài tử mà thôi, giống như tối hôm qua như vậy đáng yêu, thật tốt."

Tôn Thừa Hoan nghiêng đầu nhìn cô, cười như không cười, "Tối hôm qua........Học tỷ ý là có phải tùy lúc để cho em ôm không?"

"Tôn Thừa Hoan!" Bùi Châu Hiền thật bất mãn nhìn nàng, "Không lớn không nhỏ!"

"Hắc hắc....." Tôn Thừa Hoan cười không dừng, làm cho Bùi Châu Hiền càng phát ra bất mãn, tiện tay nắm lấy mũi của Tôn Thừa Hoan, "Tôn Thừa Hoan!"

Tôn Thừa Hoan sửng sốt, đôi mắt hiện lên tia kinh ngạc lúng túng lướt qua, theo bản năng lui lại mấy bước, rồi dừng lại.

Hiển nhiên Bùi Châu Hiền cũng ý thức được hành động này quá mức thân mật, đầu tiên là sửng sốt, tiện đà đưa tay trở về "Tiểu hài tử."

Nhức đầu, Tôn Thừa Hoan mất tự nhiên nhìn nhìn xung quanh, nhấc chân đá bay một cục đá nhỏ, ừ một tiếng như trả lời.

"Kỳ thực hôm nay mang em đến nhà của Kiều kiểm, là muốn cho em yên tâm, em có thể làm kiểm sát trưởng." Không khí trong lúc nhất thời có chút nặng nề, Bùi Châu Hiền lẳng lặng đi, bỗng nhiên mở miệng nói.

"Ừm.........Ừm." Tôn Thừa Hoan trong lòng ấm áp, gật gật đầu, cúi đầu nói, "Cảm ơn."

"Không cần tiếp tục tự ti, chị muốn em trở thành đồng nghiệp của chị." Bùi Châu Hiền đem sợi tóc rũ trước mặt vén ra sau tai, nghiêng đầu đối với Tôn Thừa Hoan lộ ra nét tươi cười.

Tôn Thừa Hoan đột nhiên dừng lại cước bộ, Bùi Châu Hiền có chút không rõ nguyên nhân, nhưng cũng ngừng lại, "Làm sao vậy?"

Trái tim tự nhiên đập mạnh vài cái, Tôn Thừa Hoan yên lặng nhìn Bùi Châu Hiền, trong đầu bỗng nhiên có chút hỗn loạn.

Bùi Châu Hiền..........

Ở trong lòng gọi thầm tên này một lần, cái loại tim đập này lại tiếp tục đập mãnh liệt, Tôn Thừa Hoan theo bản năng lùi lại từng bước, nắm chặt tay thành quyền với ý đồ làm cho mình bình tĩnh trở lại.

Bùi Châu Hiền nghi hoặc nhìn vẻ mặt rối rắm của Tôn Thừa Hoan, đang muốn mở miệng hỏi, Tôn Thừa Hoan rốt cuộc cũng nói chuyện, "Học tỷ, em bỗng nhiên nhớ ra em có chút việc phải làm. Đi trước."

"A?" Bùi Châu Hiền còn chưa kịp phản ứng lại, Tôn Thừa Hoan đã ngăn lại một chiếc taxi nhảy vào trong, hướng Bùi Châu Hiền phất phất tay, đóng cửa xe, xe rất nhanh liền rời khỏi tầm mắt của cô.

Bùi Châu Hiền nhìn chiếc xe đi xa, bỗng nhiên cảm thấy có chút mất mát.

Tôn Thừa Hoan là làm sao vậy?

[BHTT] [WENRENE] Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ