Chương 12 Hồi Lai Khê

2.7K 192 9
                                    


"Giá!Giá!"

"Hu—-" Một thân gấm vóc lụa xanh đen sắc áo choàng, đầu đội mũ ấm, cổ áo cùng y tụ tất cả vòng màu tím lông chồn, chân dẫm thanh sắc ủng, hai bên khảm nạm không biết tên đá quý Á Nhân, toàn thân phát ra quý khí cưỡi ngựa dẫn đầu đoàn người tiến nhập Lại Khê huyện, người sáng suốt nhìn lên đều biết người này bất phàm.

Á Nhân xuống ngựa, giao cương cho thủ hạ, nàng đi đến trước xe ngựa thấp giọng nói với người bên trong.

" Phu nhân, chúng ta tới rồi."

Lâm Tu âm thanh vừa dứt, màn xe đã bị vén lên, nữ nhân nâng váy chui ra, bị nàng tiếp lấy đỡ xuống mã xa.

" Gia chủ đã trở lại! Gia chủ đã trở lại!" Gã sai vặt trong cửa giương cao giọng kêu, cung thân đón người vào cửa.

" Gia chủ."

A Thuý vội vàng dẫn theo mười mấy người hầu, toàn bộ quỳ xuống.

" Lên đi." Lâm Tu thanh âm quạnh quẽ, nắm Lưu Vũ Yên cổ tay đi vào trong phủ.

" Tạ gia chủ."

Bị gió thổi lâu, một đám người bị đông lạnh đến đỏ rần, dù áo lông thêm thân, cũng không thắng nổi cái lạnh bên ngoài.

" Giai Ý đâu?" Nhìn quét một vòng vẫn không thấy người muốn tìm, Lâm Tu lập tức gặn hỏi A Thuý.

" Giai cô nương ngày gần đây thân thể không khỏe, chưa hề ra khỏi phòng."

Lâm Tu ngừng bước nàng đang muốn nói gì, bắt gặp ánh mắt tìm tòi của Vũ Yên, nàng hơi sững lại.

" Tập hợp tất cả hạ nhân trong phủ đến đại sảnh, ta có việc cần nói."

" Là, nô tỳ lập tức thông báo chúng hạ nhân"

Chính sảnh, Lâm Tu ngồi ở chủ vị, bên cạnh ngồi chính là Vũ Yên. Nàng nhìn lướt qua, trong phòng đứng dầy đặc người, khoản sân bên ngoài cũng kín người hết chỗ.

" Gia chủ, hạ nhân đã tập hợp đầy đủ." A Thuý tiến lên hồi bẩm.

" Trước tiên..."

" Gia chủ, ta đến trễ." Suy yếu âm sắc vang lên cắt ngang lời nói của Lâm Tu.

Đám người tách ra, Giai Ý bị Thuỳ Túc đỡ vào chính sảnh, nàng người mặc u lam váy dài, vạt áo thêu ti rũ tại vạt áo, búi trên tóc đen một con trâm khổng tước uyển chuyển như muốn bay lên, bên ngoài khoác dày nặng áo bông, khuôn mặt nhỏ tái nhợt, thỏa thỏa mỹ nhân ốm yếu.

" Ân, ngồi đi." Lâm Tu liễm mi, dù đau lòng nàng, nhưng ngại mặt mũi của tân nương tử, nàng cũng không thể nhiều lời.

" Tạ gia chủ." Thanh âm của nàng khàn khàn, nhuộm đẫm vẻ suy yếu của người bệnh.

Lưu Vũ Yên giương mắt nhìn qua, ánh mắt của hai nữ nhân chạm vào nhau. Ngay khoảng khắc đó, Vũ Yên liền biết được, nữ nhân này cùng Lâm Tu quan hệ không đơn giản.

" Nếu đã đến đông đủ, vậy bắt đầu đi."

" Vị ngồi bên cạnh ta, Lưu Vũ Yên, từ nay chính là nữ chủ nhân của Lâm phủ."

[BH] [Np] Nữ Vương Gia - Lôi Vũ Chi PhongNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ