Vũ Yên bồi Lâm Tu dùng xong bữa, nàng phất tay để nha hoàn thu dọn bàn ăn sau đó lôi kéo Lâm Tu đi dạo tiêu thực.
Điền thôn của Lâm Tu rất đẹp, có sơn có thủy nhìn qua cảnh đẹp ý vui, nàng suýt nữa thì quên mất chuyến đi lần này của hai người là chạy nạn.
" Thê quân." Vũ Yên níu lấy y tụ của Lâm Tu nhỏ giọng hoán.
" Ân ?" Lâm Tu quay đầu, nghi hoặc nhìn nàng.
" Sau này mỗi năm chúng ta đều đến đây một lần được không ?" Nàng ngóng trong nhìn Lâm Tu trong mắt tràn đầy hy vọng, còn lây nhiễm nho nhỏ ủy khuất hệt như đang sợ hãi Lâm Tu không đồng ý giống nhau.
" Tất nhiên là được." Lâm Tu cười dịu dàng đáp, nàng nắm lấy bàn tay ngó sen nhỏ nhắn của Vũ Yên, sủng nịch đạo.
" Mỗi năm ta đều đi thăm điền trang ba lần, điền trang phía Tây cũng không tệ, lần sau ta dẫn nàng theo."
Nàng sẽ thực hiện lời hứa của mình, để Vũ Yên nhìn biến giang sơn.
" A ! Là nàng nói đó." Vũ Yên khẽ meo meo nhìn nàng, tựa như đang nói ' là nàng tự mình hứa, ta không có ép' vậy.
Lâm Tu buồn cười kháp chóp mũi của nàng, nhẹ giọng đáp.
" Tất nhiên."
Mặt Trời đã lên rất cao, người lớn trong thôn đa phần đã đi ra ruộng cày cấy, chỉ còn mấy tiểu hài tử ở trong thôn chơi đùa. Năm sáu tiểu đậu đinh núp sao cây xoài già gần hồ sen lén lút nhìn hai vị thần tiên tỷ tỷ ngươi nông ta nông phía xa xì xào bàn tán.
" Ta nghe cha ta nói chủ nhân của chúng ta là Á nhân a, ta lớn như vầy cũng chưa gặp qua á nhân đâu." Một nam hài gầy teo mở lời, đôi mắt hí trừng to nhìn hai dáng người đi xa.
" Hừ, liền ngươi không có kiến thức, nãi nãi ta nói Á nhân là hậu đại của tiên nhân nếu ngươi có thể tuỳ tiện nhìn thì không gọi là tiên nhân rồi." Nữ hài bên cạnh ghét bỏ đẩy ra nam hài gầy ốm, mắt mạo kim tinh nhìn qua bên kia.
" Tỷ tỷ đó thật xinh đẹp, sau này ta lớn lên có thể lấy được nương tử xinh đẹp như tỷ ấy thì tốt quá." Người bên cạnh tranh cãi khí thế ngất trời, nam hài vạm vỡ không chút quan tâm, hắn hút nước mũi, si mê nhìn theo hồng y không rời.
Đối với đám hài tử len lén nghị luận cả Lâm Tu và Vũ Yên đều không hay biết, Vũ Yên đặc biệt thích hồ sen, nàng kéo tay Lâm Tu đi dạo một vòng lớn xung quanh hồ để tìm hoa sen nở, xong lại thất vọng ngồi xỏm bên hồ ngắm cá nhỏ.
" Ngọn núi sau thôn thường có thợ săn đi vào săn thú rừng, chiều nay ta để một thợ săn dẫn đường, ta cùng nàng săn gà rừng, hái một rổ nắm về làm một nồi gà hằm nắm được không ?"
Nghe Lâm Tu đề nghị, Vũ Yên lập tức bị hấp dẫn, hào hứng đồng ý, chẳng những thế nàng còn muốn thử tự tay làm vài món thôn quê cho hai người.
Hai người cùng nhau lên kế hoạch rõ ràng, khu vực đi săn cũng đã định sẵn. Bất quá cổ nhân có câu, người tính không bằng trời tính.
Giữa trưa trời nắng chối chan, Mã chưởng quầy lại hồng hộc dẫn theo một chúng nam tử xách theo gậy gọc chạy qua, ông phất tay để một nam nhân trung niên dẫn theo đàn người chạy về phía cổng thôn trang còn chính bản thân rẽ sang phía Lâm Tu đang đứng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH] [Np] Nữ Vương Gia - Lôi Vũ Chi Phong
Ficção AdolescenteHoa rơi hữu ý. Nước chảy vô tình. Là người phụ ta, vẫn là ta phụ người ? Kiếp sau không nguyện làm người, chỉ mong là một cành dương liễu bên bờ Vọng Nguyệt. Thể loại: Lịch sử giả tưởng, nhất công đa thụ, Á nhân, điền văn. Thị giác: Chủ công. Giới t...