" Quân báo Tây quan truyền về, Man Di mang 10 vạn đại quân tấn công Tây quan, không khác nào sơn tặc khắp nơi cướp bóc hà hiếp dân nữ."
Lâm Tu trầm ngâm không nói, thon dài ngón tay chậm rãi gõ trên bàn theo tiết tấu.
" Cao Lãng, ngươi nghĩ Triệu Quốc có thể vượt qua cơn sóng dữ này sao?"
Nam tử trầm mặt không nói lời nào, Lâm Tu cũng không trách, tiếp tục nói.
" Tiên đế ngu muội, quốc khố dưới thời trị vì của hắn sớm trống không, hằng năm đều nhờ tăng thuế để duy trì. Hiện tại Triệu quốc đổi chủ, trong ngoài loạn lạc."
" Ha..ha Triệu Quốc, vong chỉ là sớm muộn."
Tin tức Man Di xâm lược chẳng mấy chốc truyền ra, phố lớn ngỏ nhỏ đều cảm nhận được bầu không khí áp lực, bá tách nôm nốp lo sợ, người người bất an.
Lâm Tu biết loạn thế chẳng mấy chốc nổi lên, việc luyện Vạn Binh trận không thể kéo dài, nhân lúc khí trời tốt đẹp, nàng liền cùng vài tuỳ tùng cưỡi ngựa đến Bình Dương trấn.
" Chủ tử chúng ta tới rồi." Lâm Chiến chỉ biệt viện phía trước nói.
" Lâm Chiến Lâm Trực theo ta, những người còn lại nghỉ ngơi tại chỗ."
Biệt viện của rối gỗ sư nằm biệt lập trong một góc vắng, bốn phía nhà cửa tan hoang, hiển nhiêu rất lâu không có ai ở.
" Đại sư có ở nhà sao?" Lâm Chiến gõ đại môn, hô vào trong viện.
Cửa mở ra, một thư đồng nhỏ tuổi tươi cười đối và người nói: " Gia sư gần đây thân thể không khoẻ, mời chư vị về cho."
" Tiểu đệ đệ, chủ tử nhà ta có việc quan trọng cần gặp đại sư, ngươi vào giúp chúng ta thông báo một tiếng." Lâm Chiến cười cười tắc vào trong tay thư đồng một túi bạc vụn.
Tiểu thư đồng ước lượng trọng lượng túi bạc, hai mắt giảo hoạt đảo vài vòng, gật đầu chạy vào trong.
" Chư vị, gia sư cho mời." Tiểu thư đồng chẳng mấy chốc trở lại, thỉnh ba người vào viện.
Lâm Tu cẩn thận quan sát sân viện, mặc dù không lớn nhưng bừa bộn, khắp nơi đều có linh kiện rơi vãi.
" Khômg biết các vị tìm ta có chuyện gì?"
Ánh vào mi mắt chính là một gương mặt thanh tú, cánh mũi cao mà hẹp, mi nùng thon dài, làn da tinh tế như đậu hũ non hoạt nộn. Nữ nhân này sính tuấn tiếu, có một cỗ ôn nhu cùng lạnh nhạt mâu thuẫn lẫn nhau, khí chất như vậy càng khiến người này trở nên thu hút.
Trước mắt nàng, là một Á Nhân!
Bằng vào huyết mạch, nàng có thể cảm nhận được hơi thở của con rối sư, là linh cảm giữa các Á Nhân mới có.
" Tại hạ Lâm Tu, mạo muội đến thăm, mong cô nương chớ trách."
" Tiêu Như Phong."
Nữ nhân mặt mài âm trầm báo danh tự, ngón tay nàng hơi động, ghế gỗ dưới chân lập tức lui về sau, trong nay nàng nắm vài sợi chỉ trong suốt, ánh mắt nhìn Lâm Tu tràn ngập nghi kỵ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH] [Np] Nữ Vương Gia - Lôi Vũ Chi Phong
Ficção AdolescenteHoa rơi hữu ý. Nước chảy vô tình. Là người phụ ta, vẫn là ta phụ người ? Kiếp sau không nguyện làm người, chỉ mong là một cành dương liễu bên bờ Vọng Nguyệt. Thể loại: Lịch sử giả tưởng, nhất công đa thụ, Á nhân, điền văn. Thị giác: Chủ công. Giới t...