Chương 54

106 5 0
                                    

Không chờ Hoắc Nhiên lên tiếng,cánh tay  Khấu Thầm vừa thu lại, ôm cậu taliền hướng đường nhỏ bên cạnh đi qua.

Vì để hiệu quả trông càng tự nhiên, cậu  còn quay đầu đi tiến đến bên tai  Hoắc Nhiên , bộ dáng đặc biệt thân thiết mà động nói chuyện.

Giả bộ vài giây lúc sau cậu phát hiện chính mình đại khái cũng có chút khẩn trương, rõ ràng có thể  lên tiếng, khoảng cáchnhư vậy , thấp giọng nói chuyện đối phương căn bản nghe không thấy.

"Ôm eo tôi đi," Khấu Thầm nhỏ giọng nói, "Diễn giống một chút, còn nhìn chằm chằm chúng ta đó, chút nữa là đi ra rồi."

"Cái......Ai." Hoắc Nhiên duỗi tay ôm eo cậu.

"Hoắc Nhiên, thả lỏng  chút, cậu có sao không?" Cậu nhỏ giọng nói, tay Hoắc  Nhiên ở trên eo cậu vẫn đang run, "Run thành như vậy, cậu run cái gì? Có tố chất tâm lý hay không hả!"

"Biết, biết  rồi." Hoắc Nhiên thanh âm đều có chút run.

"Tôi biết," Khấu Thầm nói hơi hơi nghiêng nghiêng đầu, dùng dư quang hướng đình nghỉ  mát bên kia nhìn lướt qua, những người đó tựa hồ không có động tĩnh, cậu nhẹ nhàng thở ra, "Đi phía trước đến chỗ rẽ, bọn họ nhìn không thấy,  chúng gửi tin cho  Từ Tri Phàm bọn họ ."

"Hiện tại, mau," Hoắc Nhiên khống chế được thanh âm, ở trên eo cậu nhéo một cái, "Tôi nhìn, thấy rồi."

Khấu Thầm tay đang cắm trong túi vuốt di động theo những lời này đột nhiên run lên một chút: "Cậu thấy cái gì? Cậu nhìn thấy mẹ Từ Tri Phàm rồi?"

"Ừ." Hoắc Nhiên thời điểm  nói ra những lời này thanh âm kích động đến độ có khàn, liều mạng đè nặng rồi lớn tiếng hơn, "Tôi thấy dì ấy rồi!"

"Đệt," Khấu Thầm lập tức lấy ra di động, "Bà ấy có thấy cậu không?"

"Vô nghĩa, đương nhiên thấy được,trong  mười mấy người kia tôi còn nhìn thấy dì ấy, bên này chúng ta có hai người thôi chẳng lẽ dì ấy không thấy được, chỉ không biết có nhận ra tôi không." Hoắc Nhiên cau mày liên tiếp mà nói, "Nhận ra tôi thì phiền phức rồi."

"Ừm, vạn nhất bị tẩy não xong rồi, nhận ra cậu  khả năng sẽ bỏchạy." Khấu Thầm gấp đến độ tay cũng có chút phát run.

"Đi ra phía sau toà nhà đi," đi được vài bước Hoắc Nhiên tựa hồ bình tĩnh một ít, "Từ đó có thể nhìn rõ bên kia, canh trừng họ chằm chằm, đừng để cho bọn họ chạy."

"Được." Khấu Thầm click mở phát tin nhắn thoại, "Bọn mày mau tới đây, bọn tao  tìm được rồi! Mười mấy người, ở trong đình mở họp, nhìn thấy bọn tao rồi, không biết có chạy không! Mau mau phi trâu tới đây."

Sau khi cái tin nhắn thoại cậu lại phát cái định vị, tiếp theo lại thêm một tin thoại: "Đi từ cổng chính ấy, nơi này cách chỗ đó gần, bọn họ đi ra ắt phải đi cửa chính, bọn mày tới liền có thể chặn."

Ngông Cuồng- Vu Triết( từ ch52)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ