Chương 52

1.4K 11 3
                                    

Thư của Khấu Thầm làm Hoắc Nhiên ghé vào mép giường cười đủ năm phút đồng hồ, cười xong lại có chút buồn bã.

Tuy rằng phong thư này thật sự ngắn, dùng từ ấu trĩ giống như học sinh tiểu học, nhưng cậu có thể xác định đây là Khấu Thầm nghiêm túc viết, còn có thể cảm giác được Khấu Thầm rất yêu ba cậu ta, Khấu lão nhị cũng rất yêu cậu ta, chỉ là giống như Khấu Thầm nói,sự bất đồng, không có cách nào thấu hiểu lẫn nhau, hoặc là nói Khấu Thầm có thể thử nỗ lực lý giải, Khấu lão nhị lại vì cố chấp với ý nghĩ "Ta là cha ngươi" mà rất khó để hiểu được Khấu Thầm.

Ở điểm này, Hoắc Nhiên cảm thấy ba mẹ mình quả thật rất ưu tú.

Tuy rằng sự ưu tú của hai người họ có lẽ xuất phát từ bi kịch trong quá khứ, nhưng rốt cuộc bọn họ nỗ lực không làm ra yêu cầu gì, thoải mái đến mức  khiến nhiều người đều hâm mộ cậu có hoàn cảnh lớn lên dễ chịu, kiểu này nhìn như "Cái gì đều mặc kệ", sau lưng kỳ thật là ba mẹ cậu đã trả giá rất lớn.

     Cậu đã trưởng thành, chậm rãi có thể cảm nhận được họ dành cho cậu tối đa tự do, nhưng sau lưng lại luôn lo lắng, đối với cậu mà nói, đây cũng là áp lực, kỳ thật cậu có thể gánh vác được so với ba mẹ tưởng tượng rất nhiều, hy vọng ba mẹ có thể thả lỏng một chút, vui vui vẻ vẻ.

Đây là suy nghĩ trung thực của cậu, như vậy so sánh thì, cậu cùng Khấu Thầm cách nghĩ quả thực là khác biệt một trời một vực.


"Cậu mẹ nó chính là trong hũ mật lớn lên đi." Khấu Thầm đứng ở cái cây cách phòng học các cậu 100m, nhìn phụ huynh đang lục tục đến.

"Làm sao vậy." Hoắc Nhiên hỏi.

"Đối với ba mẹ, cậu một chút oán giận đều không có," Khấu Thầm nhìn cậu một cái, "Một đứa con trai ngoan như vậy, ba tôi khẳng định muốn một đứa."

"Ba cậu cũng rất để ý cậu," Hoắc Nhiên nói. "Chính cậu cũng có thể cảm giác được, chỉ là phương thức không thể tiếp thu đi, cha mẹ như vậy quá nhiều."

"Giáo viên như lão Viên quá ít." Khấu Thầm nói.

"Cậu lát có đi nghe một chút không?" Hoắc Nhiên hỏi.

"Không nghe, đi nhà ăn tán gẫu," Khấu Thầm nói, ngẫm lại lại bồi thêm một câu, "Nghe vài câu rồi đi."


Ba Từ Tri Phàm không tới tham gia họp phụ huynh, mà đi đồn cảnh sát, bọn cậu tính toán khi họp phụ huynh bắt đầu rồi liền một đám đi nhà ăn tâm sự, đỡ cho Từ Tri Phàm cảm thấy buồn bực.

Nhà dì Hồ có báo án hay không bọn cậu không rõ lắm, ba Từ Tri Phàm đại khái tháng trước đã đi báo án, vẫn luôn không có gì tiến triển, hiện tại dì Hồ tỉnh, ba cậu ấy lại đi một chuyến, vẫn là nghĩ cảnh sát đi hỏi một chút có lẽ có thể hỏi ra vài thứ.

Ngông Cuồng- Vu Triết( từ ch52)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ