Chú Thích: Đi Tìm Thời Gian Đã Mất [chương 3]

1.3K 23 2
                                    

Tài liệu 1: Hành Trình Tìm Kiếm Thời Gian Đã Mất của Marcel Proust: Hướng Dẫn Đọc The Remembrance of Things Past Dành Cho Độc Giả - Patrick Alexander (1)

(1) Tên khác của sách, dịch thô là "Tưởng nhớ chuyện quá khứ"

"Đi tìm thời gian đã mất" là cuốn tự truyện giả tưởng được viết bởi một người đàn ông có cuộc đời gần như phản chiếu tiểu sử của Marcel Proust. Bốn mươi trang đầu miêu tả nhân vật tôi dưới hình hài một cậu bé nằm trên giường chờ đợi, và một người đàn ông trung niên nhớ về, nụ hôn chúc ngủ ngon của mẹ. Mặc dù độc giả lúc ấy còn chưa nhận ra nhưng bốn mươi trang đầu này đã thiết lập phần lớn chủ đề của bảy tập tiểu thuyết và giới thiệu đa số nhân vật quan trọng. Phần còn lại của truyện kể lại, theo trình tự thời gian, cuộc đời của Marcel trong năm mươi năm tiếp theo cũng như cuộc đời của người thân, bạn bè, và người quen của ông. Câu chuyện đi đến hồi kết ở một bữa tiệc long trọng tại Paris mà Marcel và phần lớn các nhân vật còn lại tham dự.

[...] Hai chủ đề lớn của truyện là khao khát trở thành nhà văn mà Marcel không đạt được và nỗi tuyệt vọng của ông với dấu vết bào mòn của Thời gian. Sự bào mòn này khiến tất cả cảm xúc và trải nghiệm của con người tan vào hư vô. Chính trong bữa tiệc kết thúc câu chuyện, Marcel cuối cùng đã hiểu ra những cảm xúc và trải nghiệm trong quá khứ không hề mất đi mà mãi luôn tồn tại trong vô thức. Những "kí ức" này có thể được giải phóng qua tác phẩm nghệ thuật, và chính bởi vậy ông tìm được cái nghề của mình: viết để Đi Tìm Thời Gian Đã Mất. Ở những trang cuối cùng, khi độc giả chuẩn bị đóng sách lại, tác giả vội vã về nhà để bắt đầu quá trình viết ra nó.

[...] Sự ngắn ngủi và Thời gian là những chủ đề thực sự của truyện, là cái mà Samuel Beckett gọi là "phương trình Proust ... con quái vật hai đầu đại diện cho trừng phạt và cứu rỗi - Thời gian." Nói như vậy không phải để chỉ ra Proust có những "học thuyết" về thời gian mà ông muốn truyền tải. Trái lại, ông từng viết: "Một tác phẩm nghệ thuật mang theo học thuyết tựa như một món đồ còn để mác giá." Tuy nhiên, tiểu thuyết của ông có những chủ đề đặc trưng và "Thời gian" chắc chắn là một phần quan trọng.

Tất cả chúng ta đều chịu sự chi phối của thời gian và những thay đổi nó gây ra, từ lúc trẻ tới khi về già. "Bản thể" rất ngắn ngủi và luôn biến đổi; điều này đúng với bản thể của chính ta và "bản thể" của những người ta quen. Không chỉ con người mà cả sự vật và địa điểm cũng bị thời gian chi phối. "Nhà cửa, đại lộ, đường phố đều, trời ạ, tựa phù dung chóng nở tối tàn, giống như năm tháng vậy." Mỗi người trong chúng ta đều từng trải nghiệm cảm giác thất vọng khi trở về nơi chốn cũ thời thơ ấu để rồi nhận ra phép màu đã biến mất rồi. Những nơi mà ta nhớ đến không đươc đặt trong không gian, mà là thời gian. Trừ khi chúng ta có thể lại lần nữa trở thành đứa trẻ được lần đầu cảm nhận niềm vui và tình yêu có liên hệ mật thiết với những nơi chốn kia, nơi ấy đã biến mất mãi mãi rồi.

Mọi nỗ lực của con người đều bị Thời gian chế nhạo và huỷ hoại. Những sự kiện lịch sử vĩ đại bị nhầm lẫn và lãng quên cùng với dòng chảy Thời gian. Những giá trị xã hội thay đổi chỉ trong vài thập kỉ, từ thế hệ này sang thế hệ khác. Thậm chí với tư cách là các cá nhân, chúng ta quên đi những chi tiết trong quá khứ của chính mình và gương mặt những người ta từng yêu quý. Thời gian làm tê liệt nỗi đau của ta trước cái chết của người thân thiết và khiến những đê mê của mối tình đã mất dần trở nên kiệt quệ. Ta quên nhanh biết bao: Thời gian chế ngự tất thảy.

[Đam Mỹ] Tình Yêu Trọn Vẹn - Giang Yêm ĐạoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ