Chương 42

1.5K 97 25
                                    

Đây là một nhà sách cũ được trang trí theo phong cách hậu hiện đại. Trên bàn lớn có nhiều ô vuông được làm từ thùng carton. Trong khi vô vàn loại sách được xếp theo hàng dọc, nhiều cuốn bày trên tường có bìa là các đời danh nhân.

Tiệm sách có nhiều người qua lại, trong số đó là khá nhiều học sinh đeo balo to, cũng có không ít người trẻ tuổi. Họ yên lặng chọn sách mình thích, thỉnh thoảng sẽ vừa cười vừa thầm thì trò chuyện.

Hai người tách ra đọc sách.

Dư Lạc bước chậm rãi theo mặt tường. Nhạc nền trong tiệm là nhạc jazz, được thể hiện bởi nữ ca sĩ có giọng ca vui tươi. Cách phân loại sách của tiệm này rất độc đáo nên phải từ từ tìm cuốn mình ưa thích. Hoắc Dương hớn hở ôm ba quyển sách, có vẻ đều là những cuốn hắn muốn đọc. Tuy hai người đi riêng nhưng lát sau vẫn gặp nhau trước cùng một bức tường. Bởi Hoắc Dương đã bỏ túi tới bảy, tám cuốn, hắn bèn túm tay Dư Lạc gọi anh qua xem.

"Tôi muốn mua quyển này suốt mấy năm rồi ấy, vừa khéo bắt gặp luôn." Hoắc Dương chỉ vào túi sách. "Cậu muốn đọc sách của tác giả nào, tôi đề cử cho."

"Được." Dư Lạc gật đầu rồi chọn lựa rất nghiêm túc.

Đây là lần đầu nhà sách tổ chức hoạt động từ khi khai trương nên sale cực mạnh. Bởi vậy, hễ thấy sách nào hợp phải ra tay ngay, nếu không chỉ chớp mắt là có người khác nẫng tay trên.

"Cậu đọc Maughan (1) rồi nhỉ. Cậu có thể đọc Balzac (2) cùng tôi." Hoắc Dương nhếch miệng cười rộ.

Bộ sưu tập sách của Balzac là một tập sách cũ kỹ và lâu đời. Dư Lạc cầm hai quyển ở đằng trước.

"Lúc nằm viện hồi mùa đông tôi đọc Rilke (3), ừ, quyển này này." Hoắc Dương cầm quyển sách bìa cứng màu xanh thẫm. ""Những ghi chép Malt Laudrids Brigge". Tôi thích được một thời gian rồi."

"Gần đây cậu đang đọc gì?" Dư Lạc cất sách vào túi theo lời Hoắc Dương.

"Gần đây..." Hoắc Dương ngẫm nghĩ. "Gần đây có hứng thú với Nabokov (4), đẹp trai phết."

(*) Chú thích cuối chương

Ở cửa đặt một quyển sổ lưu bút, nhà sách mời các khách hàng tới lần đầu viết một đoạn văn, viết gì cũng được. Mỗi đoạn lưu bút sẽ được đánh số, sau này có thể đọc lại nếu muốn. Hoắc Dương tò mò nhìn người khác đều đang viết, bởi vậy cũng cầm giấy viết thư ngồi xuống. Trong lúc đó, Dư Lạc đang trả tiền. Anh đối xử với cuốn sách nào cũng rất nhẹ nhàng, nhận từng quyển từ tay thu ngân rồi cất vào túi.

Khi ngòi bút chạm lên mặt giấy, những con chữ dần dần thành hình.

"Không biết còn có lần sau không, lần sau em đưa anh tới đây. Khi ấy chắc anh đã đọc xong sách mà em chọn giúp, hoặc chúng ta hứng lên rồi tới.

Liệu hai ta có thể nắm tay hạnh phúc không?

Hay sẽ là anh và ai đó, một ai đó không phải em. Cậu ta có hút thuốc, có khen anh nấu ăn ngon không? Em nghĩ là có thôi.

Chỉ cần là người đáng để anh ôm vào lòng, nhất định sẽ dịu dàng như anh, nhưng tiếc là em chỉ có thể nghĩ tới đây.

[Đam Mỹ] Tình Yêu Trọn Vẹn - Giang Yêm ĐạoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ