10.

3.2K 261 81
                                    

Sáng, Lượm mệt mỏi mà tỉnh giấc, người còn mệt dữ lắm, nhưng mà nó quen thức giờ này rồi, tuy là gà ở trên xì phố hổng có gáy, nhưng nó vẫn dậy rất là đúng giờ. Nó gấp mền gối lại để lên giường cậu, cậu còn ngủ nướng nữa, cậu hư quá...

- cậu ơi sáng rồi, mặt trời chiếu tới mông rồi..

- cút ra ngoài!

Cậu hai Thanh bực mình quát lớn, mới vừa lim dim ngủ cái giọng nó lại bài hãi, tức mà muốn xỉu ngang xong tự tỉnh vậy luôn à.

- dạ cậu ngủ...

Lượm bĩu môi, đi ra ngoài kiếm chuyện làm, cậu mà thức trễ thì cậu cũng không được quánh nó nghen, nó đã gọi cậu dậy rồi mà...
-----

- chị ơi chị, em phụ chị nấu cơm ha

Lượm xuống bếp, thấy mấy chị đang làm thức ăn cũng bắt chước xắn tay áo vào làm chung. Mấy chị nhìn mặt nó, sau đó tròn mắt nhìn nhau một hồi:

- bé, mặt em sao đấy?

Lượm lật đật lấy tay che mặt, chết chưa? Cái dấu cậu quánh đây mà, cậu gì đâu mà hung dữ quá đi...

- em bị cậu phạt... Mà hổng sao đâu, nó hết cái một à, chị lặt rau hả? Em phụ chị ha.

- chị tên Lan, chị đang đứng nấu đồ ăn là Huệ, còn chị cột tóc đuôi gà là Liễu, sau này cậu muốn ăn cái gì thì cứ nói với chị.

Chị Lan niềm nở, coi bộ thằng nhóc này cũng thiệt thà, lễ phép hơn hẳn con My, sau này mong là dễ sống chung.

Lượm ngồi lặt rau, lặt một hồi thì cậu cũng xuống. Nó vội chùi chùi tay vào trong áo, chạy lại chỗ cậu:

- dạ cậu mới xuống.

Cậu hừ lạnh không nói gì, cậu ngại, cậu ngại nên cậu khó ở vậy đó.

- My!

- dạ em đây, cậu buổi sáng tốt lành

My chạy ù từ trước sân vào, thấy cậu mặt nặng mày nhẹ, thằng nhóc kia thì cúi đầu đứng, phán đoán một chút, nom ra thằng kia làm gì cho cậu phật ý rồi.

- pha cho cậu cốc cà phê.

Lượm quê xệ luôn, nó nhìn nhìn cậu một hồi, sau lại lủi thủi vào bếp dọn dẹp. Chị My vào làm cái ly gì đen sì cho cậu, chị Lan thì bưng thức ăn ra, ngửi mùi thức ăn mà bụng nó như đánh trống, thùng thùng kêu, hình như tối qua tới giờ nó chưa có ăn cơm...

- cơm nguội hôm qua trong niêu đấy, ăn đỡ đi.

Chị Huệ buồn cười, chỉ vào trong xó bếp, thiệt tình cái thằng nhóc này, đói cũng không biết nói, chỉ biết ngồi đó buồn thiu xoa bụng, khờ hết sức!

Lượm cười ngại, lôi niêu cơm ra cạo mấy miếng cơm cháy chấm nước mắm, tại đang đói meo nên ăn gì cũng ngon hết, ăn vậy rồi tính là xong bữa sáng. Tại không biết có thêm nó, mấy chị chỉ làm đủ phần ăn cho mọi người trong nhà, ai cũng ăn từ hồi sớm lận, đành thiệt cho Lượm ăn cơm thừa thôi.

---------

Cậu ăn xong, lên phòng ngồi đợi cả buổi sáng, ơ cái thằng này? Không biết lên xin lỗi cậu à? Để cậu ngóng nó như chó chực xương thế?

DÁNG AI PHÍA CUỐI CHÂN TRỜI? |huấn||đam|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ