NGOẠI TRUYỆN: TRUNG THU
- cậu ơi... Chút cho con đi rước đèn với mấy anh xóm trên nghen...
Thằng khờ nào đó đứng sau đấm lưng lấy lòng cậu hai, khe khẽ xin xỏ, năm nào đến trung thu nó cũng muốn đi rước đèn, đi phá cỗ hết, nhưng mà năm nào cậu cũng....
- không
- cậuuuu...
- không có đi đâu hết, cho mày đi rồi ai hầu tao?
- cậu! Con đi có chút xíu thôi à
- mày nạt vào mặt tao?? Hôm nay ngon.
Cậu nghiến răng, cậu cho mày đi rồi...
Ai rước đèn với cậu??
- hức... Mấy anh chị ai cũng được đi hết...
- mày bước ra khỏi cửa thử đi, tao cho đi luôn.
Lượm tủi, hồi nãy anh Dế làm lồng đèn ông sao cho nó rồi, vậy mà cậu hổng cho đi, cậu là đồ ngang ngược...
- đi xuống bếp chẽ cái cây ra đây
Cậu thấy nó rưng rưng nước mắt, bỗng nổi hứng muốn ghẹo, thế là nghiêm giọng nói, Lượm nghe xong thì giật hết cả mình, lật đật năn nỉ:
- cậu ơi.. hức.. con xin... Tha con một bữa.. hức...
- kêu mày đi thì đi đi!
Nghe cậu quát, Lượm mếu máo, cả quãng đường đi từ phòng cậu xuống bếp, nước mắt cứ chảy không ngớt. Cậu hổng thương nó gì hết ráo, ai cũng được đi chơi, nó thì bị đòn, hức..
-------
- anh ơi.... cho Lượm xin cây củi...- ai làm gì mà mày khóc?
Anh Dế vội phủi sạch bụi trên tay, kéo Lượm lại chùi nước mắt, ai chọc thằng khờ này nữa rồi?
- hức... Lượm chọc cậu giận.. hổng được đi rước đèn...
- thôi nín, cậu thấy lại ăn đòn nhiều hơn đấy, tối đợi cậu ngủ anh dẫn đi.
Anh Dế xoa xoa đầu nó, dúi vào tay Lượm bịch đường phèn, an ủi. Cậu hai thì khó tánh, thằng này thì khờ khờ, thôi thì trời kêu ai nấy dạ, số Lượm vậy thì cãi kiểu gì cho được, anh cũng chỉ biết dỗ dành cho nó an tâm vậy thôi.
- hức.. anh đợi Lượm...
- ừm, anh đợi, để bảo mấy đứa kia phần mày ít kẹo
Lượm dạ, ngoan ngoãn cảm ơn anh Dế, sau đó lững thững cầm cây đi vào phòng cậu, dỗi cậu quá đi thôi, ngày mai pha thiệt nhiều trà cho cậu đắng chơi, hứ.
------
- bỏ cái thói nạt tao chưa?
- dạ rồi.... cậu ơi mỏii...
Lượm quỳ đứng, hai tay cầm roi giơ cao, quỳ nãy giờ cũng hơn 15p rồi, cậu bảo hôm nay hơi mệt, không muốn đánh nó, không ăn đòn là hên rồi, nhưng mà mỏi quá...
- đứng dậy, tầm 8h đi hãm bình trà hoa cúc, chút tối tao về mà không có thì liệu.
Cậu nói rồi cầm quạt bỏ đi, hôm nay cậu hai lên trấn với ông ba Linh, ông thì đi gặp đồng chí cũ, cậu đi theo bàn chuyện làm ăn, sẵn tiện mua ít đồ cho đứa nào đó ở nhà luôn, trung thu mà bắt thui thủi ở nhà một mình cũng tội.
BẠN ĐANG ĐỌC
DÁNG AI PHÍA CUỐI CHÂN TRỜI? |huấn||đam|
Nouvelles|Con muốn hái xoài cho cậu ăn cả đời!| Truyện ngắn: DÁNG AI PHÍA CUỐI CHÂN TRỜI Album: Nhà mình có cái chi? congchuane