Chương 188: Thương Linh Luận Kiếm ( 3 )

54 8 0
                                    

Trấn Thương Linh tuy là ba mặt giáp núi nhưng đường đến trấn có tận hai cái.

Một là đường lớn là từ thị trấn "Đồi Đồng" gần đó.

Còn có một con đường nhỏ, chính là con đường bọn Phong Bất Giác xuất hiện lúc vào kịch bản.

Trước tiên nói về đường lớn, tình hình đường lớn bên kia tương đối căng thẳng.

Đường đi Đồi Đồng mấy ngày nay đầy nhân mã của các đại môn phái, không biết bao nhiêu đại nhân vật trong giang hồ, thậm chí còn có binh mã do triều đình điều đến, tổng vài ngàn người. Đương nhiên, toàn bộ đám người này không thể nào đều vào trấn Thương Linh được, bởi khi đấy chỉ sợ cái trấn nhỏ kia sẽ trực tiếp bị san bằng.

Cho nên muốn đi đường lớn vào trấn Thương Linh cũng cần đáp ứng một số điều kiện nhất định.

Sau khi bàn bạc với nhau, những người đứng đầu các môn phái lớn đã đặt ra hai quy tắc. Trước hết, môn hạ đệ tử của bọn họ rất nhiều, không thể nào mang hết vào, cho nên mỗi một chưởng môn nhiều nhất cũng chỉ được chọn 20 đệ tử để vào trấn, số đệ tử còn lại đều ở lại trấn Đồi Đồng, không được gây sự. Thứ hai, những người "tà ma ngoại đạo" không được phép đi qua, tất nhiên, định nghĩa tà đạo cũng do chính bọn "người chính đạo" đặt ra.

Không chỉ một số tên ma vương giết người và hái hoa đạo tặc (Hckt: dùng để đặt cho kẻ vừa ăn cướp vừa bắt cóc và hãm hiếp phụ nữ) bị toàn bộ giang hồ và quan phủ truy nã, mà ngay cả một số tán tu cũng đều bị coi là tà đạo mà bị chặn lại. Những người này tuy không có công danh nghĩa hiệp gì nhưng cũng không phải là người gian ác, đa phần chỉ vì thích ở một mình hoặc tính tình ngang ngược nên ít khi kết giao với những người chính đạo. Bây giờ bọn hắn xem như trải nghiệm một chút cái gì gọi là trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết.

Tới đây cần giải thích một chút, trong thiết lập của kịch bản này, triều đình thông thường sẽ không quan tâm đến thù oán giang hồ, trừ khi dính líu tới người dân, mà người trong giang hồ cũng sẽ không đi quản chuyện triều đình, dù vua là ai, có tốt hay không cũng không ảnh hưởng tới bọn vũ phu này. Đây là ranh giới vô hình giữa hai bên, tuyệt đối không được vượt qua.

Bởi vậy ít nhất ở ngoài mặt, binh mã của triều đình đến Đồi Đồng chỉ là để giữ trật tự, nếu có người trong giang hồ quấy rầy người dân thì mới bắt lại xử lý, những thứ khác bọn hắn mặc kệ.

Giờ nói về đường nhỏ đi, những người đi đường này... tất nhiên hoặc là đã bị chặn lại bên đường lớn, hoặc là những người căn bản không thể xuất hiện ở Đồi Đồng.

Các đệ tử đại phái ngày đêm trông coi Đồi Đồng, muốn lẻn hoặc xông vào đường lớn đều là tự tìm chết. Người võ công hơi kém sẽ trực tiếp bị mưa tên bắn thành tổ ong, mà người võ công cao... bị vài trăm người, người trước ngã xuống, người sau tiến lên vây công, thì sớm muộn gì cũng cạn nội lực.

Cho nên... Những người này muốn vào trấn Thương Linh chỉ có cách đi đường nhỏ. Chỉ cần số người ít, che dấu hành tung tốt, trốn ra sau Đồi Đồng, đi bộ một ngày là tới được đường nhỏ này.

Thiên Đường Kinh Hãi (Quyển 2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ