Người ném ám khí tên là Sử Yên Nhiên, là vợ Công Tôn Càn, lâu chủ Vạn Hà Lâu tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ. Mà người đàn ông cô vừa giết chính là một người có quan hệ nam nữ với cô, cũng là một đệ tử của Vạn Hà Lâu.
Khi Sử Yên Nhiên 20 tuổi, cô sử dụng công phu dùng phi tiêu độc môn để tung hoành võ lâm, lúc 23 tuổi, cô kết hôn với lâu chủ Vạn Hà Lâu đã sắp qua tuổi 50.
Thoáng cái 10 năm đã trôi qua, chuyện gì đã xảy ra trong 10 năm này... ta sẽ không nói nhiều, chỉ cần một câu "Hoa lê một nhánh, đè lên hải đường" là đủ để tóm tắt. (Hckt: Câu này trích từ bài Nhất thụ lê hoa của Tô Đông Pha, viết để châm biếm Trương Tiên lấy vợ trẻ. Trương Tiên đã 80 tuổi, lấy thiếp 18 tuổi. "Lê hoa" là chỉ Trương Tiên, "hải đường" là chỉ thiếu phụ 18 tuổi)
Tu sĩ áo xanh mới bị giết tên Vương Ngạo, năm nay 24 tuổi, ba năm trước bái nhập vào Vạn Hà Lâu, vì trời sinh có khuôn mặt khôi ngô tuấn tú nên đã bị sư mẫu "nhìn trúng" mà thu làm "đệ tử thân truyền", hai người từ đó bắt đầu có một mối quan hệ bất chính.
Nhưng vị Vương Ngạo này cũng không đơn giản chỉ là một tên trai bao, hắn cũng có dã tâm của riêng mình. Từ lúc nhập môn, hắn đã đánh chủ ý đến tuyệt kỹ Vạn Hà Thần Công của Vạn Hà Lâu rồi, nay có thêm mối quan hệ kia với sư mẫu, hắn càng thêm chắc chắn.
Được tầm một năm, Vương Ngạo cảm thấy thời cơ chín muồi, liền bắt đầu nói bóng gió, tìm cách bắt Sử Yên Nhiên lén đưa hoặc sao chép bí tịch Vạn Hà Thần Công cho hắn.
Sử Yên Nhiên cũng không phải kẻ ngu, mặc dù Công Tôn Càn có vẻ như không biết chuyện cô ngoại tình, nhưng hắn cũng không hồ đồ đến mức bí tịch trấn phái bị người động vào cũng không biết, cho nên cô khăng khăng không dám làm việc này. Mà bên kia, Vương Ngạo vẫn cố gắng thuyết phục cô, dần dần chuyển sang thái độ đe dọa.
Vì vậy, Sử Yên Nhiên liền nổi sát tâm... Lần luận kiếm của hai đại kiếm khách trong trấn Thương Linh này, Vạn Hà Lâu, với tư cách là một trong những môn phái có thế lực nhất trong chốn võ lâm, tất nhiên không thể không tham gia trò hay này, mà với tư cách vợ chưởng môn và đệ tử chân truyền của cô, tất nhiên cả hai người cũng đều sẽ theo lâu chủ vào trấn.
Bởi vậy mới có một màn vừa rồi.
Như lời Phong Bất Giác đã nói, ở trấn này, việc ban đêm giết người chính là trời không hay đất không biết, quan càng không quản. Chỉ cần sau khi hành hung, xử lý thi thể không để ai thấy kẻ sát nhân, thì mọi chuyện sẽ ổn.
Sử Yên Nhiên vốn cũng tính làm vậy, cô giả bộ rủ Vương Ngạo ra ngoài thử đồ vào buổi tối, nhưng thực chất là âm mưu hạ sát, nhưng cô không ngờ loại người thận trọng như Vương Ngạo này đã thấy bất thường mà đề phòng từ lâu, ngay khi cô định ra tay, đối phương liền lập tức bỏ chạy.
Nhưng dù sao thì võ công Sử Yên Nhiên cũng cao hơn nhiều so với Vương Ngạo, hắn cuối cũng không thoát được. Ngay trước khi chết, hắn vừa hay xuất hiện trước bọn Phong Bất Giác.
Lúc Phong Bất Giác vừa mới lại gần để nhìn cái xác này, trong tâm Sử Yên Nhiên liền vang một tiếng "hỏng rồi". Trên giang hồ có rất nhiều người có thể nhận ra phi tiêu của cô, lúc này có đủ nhân chứng, hung khí, lẫn thi thể... Việc giết người nhất định sẽ bị lộ, mà một khi để lộ chuyện này, việc ngoại tình tất nhiên cũng không thể giấu được.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thiên Đường Kinh Hãi (Quyển 2)
Bí ẩn / Giật gânPhần tiếp theo của bộ truyện mình dịch. Nếu ai chưa đọc phần trước là "Thiên Đường Kinh Hãi (Quyển 1)" cũng do mình dịch trên đây, mình khuyến khích đọc xong bên đó trước. Tuy đây là bản dịch phi lợi nhuận, mình mong ai copy truyện qua chỗ khác thì...