"MAGNET..." Phong Bất Giác đọc ra sáu chữ cái được khắc trên mặt sau của hàm răng giả, "Ừm... đây có phải là răng giả mà Magneto đã sử dụng không?" Hắn nói nửa đùa nửa thật.
Hắn cho bộ răng giả vào túi quần áo, lấy ra xà phòng và chiếc lược gỗ nhỏ ban nãy, rồi xác nhận lại miêu tả vật phẩm.
【 Tên: Cục xà phòng bẩn
Loại: Có liên quan tới cốt truyện
Phẩm chất: Bình thường
Chức năng: Không biết
Có thể mang ra kịch bản: Có
Ghi chú: Chất lượng kém và tay nghề rất thô sơ. 】
"Có vẻ như xà phòng và bộ răng giả này đều có thể mang ra khỏi kịch bản..." Phong Bất Giác trầm ngâm nghĩ.
【 Tên: Lược gỗ
Loại: Có liên quan tới cốt truyện
Phẩm chất: Bình thường
Chức năng: Không biết
Có thể mang ra kịch bản: Không
Ghi chú: Một cây lược gỗ nhỏ bình thường, trông có vẻ như đã dùng được vài năm 】
"Nhưng cây lược này và cây nến bị kẹt cứng ngắc trong gậy lại không thể mang ra khỏi kịch bản." Phong Bất Giác suy nghĩ.
Hiện tại hắn không thể đoán được sự khác nhau của vật phẩm có thuộc tính có thể hay không thể mang ra khỏi kịch, có lẽ đây chỉ là chuyện râu ria, nhưng hắn vẫn âm thầm ghi nhớ.
Trước đây đã từng nhắc tới việc bên trong não của Phong Bất Giác được sắp xếp như một cái thư viện, hắn biết rõ có thể ở kiếm được thứ mình cần ở đâu, những thông tin được phân chia theo mức độ ưu tiên khác nhau, những thứ vô dụng thì quét hết ra ngoài.
Khi chơi kịch bản có cường độ suy nghĩ cao, hắn sẽ đặt toàn bộ mọi thứ thấy được vào giữa thư viện, giữ trạng thái có thể thấy được bất cứ lúc nào. Như một cái võng manh mối được đan lại bằng những sợi thông tin, việc suy luận không ngừng được tiến hành trên tấm lưới này. Khi lượng thông tin nhận được tăng lên, kéo dài thành vô số giả thiết, thì tấm lưới này cũng càng lúc càng lớn, cho đến khi giải quyết hết từng vấn đề một, tấm lưới này mới lại lần nữa thu nhỏ lại, cuối cùng quy về một điểm.
Giờ phút này, võng manh mối trong đầu Phong Bất Giác đã mở ra, hắn cũng giống như rất nhiều thám tử lừng danh tài ba trong tiểu thuyết ở chỗ có một loại trực giác thần kỳ... Hắn có thể ẩn ẩn cảm giác được rằng những món vật phẩm có thể mang ra kịch bản này có thể chính là những sợi quan trọng nhất trong võng manh mối.
"Nam châm... Nam châm..." Phong Bất Giác trong lúc suy tư đã đặt mấy món đồ lỉnh kỉnh từ trên tay và trong túi xuống đất.
Sau đó, hắn lại lấy cờ-lê ra một lần nữa rồi bắt đầu kiểm tra.
Đây là một lần kiểm tra rất đơn giản, hắn chỉ dùng cờ-lê để tìm xem có món nào có từ trường không.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thiên Đường Kinh Hãi (Quyển 2)
Misterio / SuspensoPhần tiếp theo của bộ truyện mình dịch. Nếu ai chưa đọc phần trước là "Thiên Đường Kinh Hãi (Quyển 1)" cũng do mình dịch trên đây, mình khuyến khích đọc xong bên đó trước. Tuy đây là bản dịch phi lợi nhuận, mình mong ai copy truyện qua chỗ khác thì...