Chương 302: Đăng Lâu Ký ( 9 )

38 4 0
                                    

"Cầu thang này có thể sẽ dẫn đến tầng bốn... hoặc không, nói chung là sẽ đưa chúng ta đi tiếp." Phong Bất Giác hướng đèn pin lên trên và nói.

Trước mặt bốn người họ là một cầu thang xoắn ốc lên trên. Các bậc thang được làm bằng đá và có hình dạng rất kỳ lạ. Về mặt kiến ​​trúc, không thể nào xây cầu thang kiểu này được vì không có đủ điểm trợ lực, nhưng xét tới việc đây là game và kịch bản được dựng lên là viễn tưởng, không ai quan tâm đến điều này...

"Chà... quả nhiên có dấu chân trên bậc thang." Kế Trường tiến lại gần nhìn bậc thềm rồi nói.

"Và chỉ có dấu chân hướng đi lên..." Thiên Nga bổ sung.

Thu Phong thì thầm: "Bỏ qua khả năng bọn họ đi lùi và quay trở lại tầng này... Scarecrow và Tin Woodman hẳn là lên tầng bốn và không quay lại nữa."

Phong Bất Giác nói: "Ta đã đi một vòng quanh toàn bộ tầng ba và tính toán diện tích. Nơi này thực sự lớn hơn nhiều so với hai tầng có đèn ở dưới, rõ là không gian có vấn đề. Việc không có thiết bị chiếu sáng nào hẳn là để giấu điều đó." Hắn dừng lại một chút: "Ta nghĩ manh mối hàng đầu ở tầng này là mùi. Chỉ cần ngửi thấy mùi của xác chết trong quá trình khám phá là có thể tìm thấy một trong hai hiện trường vụ án. Sau đó, dựa trên dấu chân máu là có thể tìm thấy địa điểm còn lại và cầu thang lên tầng bốn. "

"Nói cách khác... Ngươi phán đoán rằng, ngoài ba địa điểm này, không có manh mối nào khác trên tầng này?" Thiên Nga nói.

"Ít nhất đó là những gì ta nghĩ, tất nhiên... nếu thực sự muốn khám phá khu vực giữa của tầng này một cách chi tiết thì cũng không phải là không thể, nhưng trong một môi trường trống rỗng không có ánh sáng như vậy thì sẽ cần rất nhiều thời gian, mà lại chưa chắc có thu hoạch." Phong Bất Giác nói: "Hiện tại, vẫn còn tầng ở trên, và liệu có thiết bị chiếu sáng trên tầng đó hay không cũng không biết... Pin đèn pin, tốt nhất nên tiết kiệm một chút."

"Ta cũng nghĩ rằng không cần phải khám phá thêm ở tầng này." Thu Phong nói: "Phong huynh đã khám phá xung quanh một lần, tìm thấy ba địa điểm có thể tạo thành một chuỗi thông tin hoàn chỉnh rồi. Nếu chúng ta cần khám phá thêm, dưới tình huống chúng ta chỉ có hai đèn pin, thì chỉ có thể chia thành hai nhóm, hiệu suất rất có thể còn chậm hơn nhiều so với Phong huynh."

"Đồng ý." Kế Trường nói.

Thiên Nga nói, "Ta cũng không có ý kiến, nhưng mà..." Hắn nhìn lên cuối cầu thang xoắn ốc, nơi có một cánh cửa gỗ hình chữ nhật được khảm trên trần nhà, "Ai sẽ đẩy tấm ván đó ra? Nhỡ đâu có một chiếc rìu đang chờ sẵn trên đó..."

"Để Thu Phong cầm chổi đẩy ra là được." Phong Bất Giác nói: "Cùng lắm thì rìu cũng chỉ chặt vào chổi thôi."

"Ngươi CMN thật hài hước..." Thu Phong trả lời, từ nói thề lại bất ngờ không bị hệ thống chặn lại. Nhưng sau khi nói xong, hắn vẫn đi thẳng lên cầu thang với vẻ mặt bất lực.

Phong Bất Giác nhún vai và liếc nhìn hai người đồng đội còn lại. Cả ba người không nói gì mà chỉ mỉm cười và theo dõi tiến độ của Thu Phong.

Khoảng cách cầu thang không dài, đi một vòng rưỡi, Thu Phong đã tới sát trần nhà. Hắn cầm cây chổi trong tay, đưa đầu gậy lên, ấn vào cánh cửa gỗ rồi đẩy mạnh lên, tấm gỗ mở ra một tiếng ken két.

Thiên Đường Kinh Hãi (Quyển 2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ