15. Savior

781 148 3
                                    


Tình hình sức khoẻ của Ningning vẫn như thế. Em vẫn nằm yên đó, nhờ vào máy móc để kích tim và sưởi ấm cơ thể.

Minjeong vẫn như mọi ngày, ngồi cạnh bên giường mà trò chuyện. Nhưng vì thiếu ngủ một thời gian dài, đôi mắt em lúc này cũng không chịu nổi mà khép lại.

Minjeong khoanh tay đặt lên mép giường đỡ lấy gương mặt mệt mỏi, tạm chợp mắt một chút.

Cánh cửa khẽ khàng bị đẩy ra. Một cô gái trong trang phục y tá bước vào, lén lút đảo mắt quan sát. Ánh mắt có chút bất ngờ khi còn có người khác ở đây, nhưng rồi cô cũng với tay nhẹ nhàng đóng cửa, còn không quên chốt khoá lại.

Bước chân rón rén sợ sẽ đánh thức Minjeong. Cô đưa tay toang chạm vào dàn thiết bị phức tạp cạnh giường.

"Cô y tá. Có chuyện gì thế ạ?". Cô giật bắn mình, vội rút tay lại, mất tự nhiên chỉnh chỉnh lại chiếc khẩu trang y tế đeo trên mặt.

Em dụi mắt, sau đó đứng dậy.

"Xin lỗi vì đã đánh thức cô". Người nọ trước khi nói còn hằng giọng một cái, có vẻ như cố gắng bẻ giọng nói cho khác đi.

"Không có gì...". Minjeong hơi nhíu mày, cẩn thận quan sát người y tá lạ lùng này. Cho đến khi cô ta ra khỏi phòng, em vẫn dõi theo bóng lưng kì quặc đó.

Xem lại đồng hồ, cũng sắp 7h tối rồi. Minjeong định là sẽ đến studio công ty viết nốt lời bài hát cho xong. Nhưng vụ việc vừa rồi khiến em có một vài suy nghĩ không hay. Vì thế em quyết định tối nay ở đây cùng với Ningning.

Em thở hắt ra một hơi, mong rằng những ý nghĩ lúc nãy chỉ là do em xem phim quá nhiều, nghĩ ngợi lung tung rồi tưởng tượng ra thôi.

Không thể nào cô ý tá đó lại muốn giở trò với Ningning được. Không thể nào.

Minjeong chuyển sang ngồi ở chiếc ghế bành nâu sát tường, gần cửa ra vào. Cũng may lúc nãy em có mua đại vài cái bánh, tùy tiện lấp vào chiếc bụng rỗng của mình.

Em ngồi thừ người ra đó, ánh mắt đăm chiêu nhìn về một hướng vô định.

Mà trên lan can tầng thượng của toà nhà đối diện toàn nhà SM lúc này, một nàng hắc miêu vẫn một dáng ngồi đung đưa chân chờ đợi. Đã quá giờ bình thường Minjeong đến công ty rồi, vậy mà nàng vẫn chưa gặp được bóng dáng nhỏ bé của em.

"Hay là vẫn còn ở bệnh viện?". Nghĩ thế, nàng liền xoay người, thoáng chốc đã có mặt ở băng ghế em thường hay ngồi.

"Không biết đã ăn gì chưa". Jimin thở dài, đưa mắt quan sát một chút, rồi chạy nhanh đến một quán ăn gần đó.

Nàng mím môi, trong tay nàng bây giờ là một phần cơm rang và một chai nước ép, băn khoăn không biết phải xuất hiện như thế nào. Đương nhiên không thể doạ em mà đùng một cái có mặt trong phòng bệnh được.

"Haiz... Dặn lòng sẽ không xuất hiện trước mặt em ấy một lần nào nữa với bộ dạng này... Vậy mà...".

Jimin chỉ biết cất tiếng thở dài não nề.

Thôi thì cũng đã đến rồi, nàng đành phải đi vào. Thà như vậy còn hơn là trong bộ dạng một con mèo lại ngậm hộp cơm đến đây, dù có ngốc cỡ nào cũng nhận ra con mèo này có vấn đề.

Sứ giả địa ngục cũng có lúc sai lầm || GiNing/WinRinaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ