39. Đoàn tụ

885 148 19
                                    

"Minjeong unnie. Kim Minjeong!".

Ningning kịch liệt vẫy vẫy bàn tay nhỏ nhắn trước mặt Minjeong cả buổi mà vẫn không nhận lại được sự chú ý, đến khi em lay mạnh vai, Minjeong mới như hoàn hồn mà đáp lời em.

"Nãy giờ em nói cái gì chị có nghe không vậy?".

"À...".

Rồi hiểu, nhìn bộ mặt ngơ ngơ với cái gãi cổ ngờ nghệch là đủ biết Minjeong thả hồn đi xa lắc xa lơ mới về rồi, có nghe em lải nhải gì đâu mà. Ningning bĩu môi, trưng ra cái biểu cảm giận dỗi, làm Minjeong phải dúi vào tay em vài viên kẹo để tạ lỗi.

Mà Minjeong bị làm sao ấy nhỉ? Từ lúc vào phòng họp Ningning đã thấy Minjeong cứ y như người mất hồn, thẩn thơ ngồi một chỗ không nói gì, bộ dạng thì ngại ngại ngùng ngùng như thiếu nữ mới vừa gặp người yêu. Cũng may, mặc dù thầy Lee làm điệu bộ bí hiểm doạ cho tụi em sợ gần chết, nhưng thầy chỉ dặn dò vài câu rồi nói sơ về kế hoạch sắp tới nên không để mắt đến vẻ ngẩn ngơ không chú ý của em, nếu không thầy đã mắng cho một trận rồi.

"À cái gì mà à". Ningning tặc lưỡi. "Tối nay có hai thực tập sinh mới dọn đến ký túc xá đó, là thành viên sắp tới sẽ debut chung với chúng ta".

"À ừm".

"Thì ra là thầy có kế hoạch trước đó hết rồi, việc thầy sẽ cho hai chị em mình ra mắt trong nhóm bốn người đó". Ningning đan hai bàn tay lại với nhau, không ngừng mơ mộng và tưởng tượng đến dáng vẻ của hai thành viên cùng nhóm sắp tới của mình sẽ tuyệt vời như thế nào. "Nhưng em không hiểu lắm concept mà thầy giải thích...".

"Ừm...".

"Cái gì mà cổng bot cổng top gì đó, rồi Quăng Za? Rồi rắn xào xả ớt gì hả ta?".

"...".

"Haizz... Nói chung nãy giờ em chỉ gật đầu cho có lệ, chứ hiểu gì đâu".

"Ừm".

"Nhưng mà thầy sẽ chỉ dạy cụ thể vào một ngày nào đó khi cả bốn người đã sẵn sàng. Nên em đang rất háo hức đây Kim cún unnie ơi~".

"...".

"Minjeong unnie?".

"Kim Minjeong, lần này chị sẽ không buông tay em nữa, hãy đợi chị" *chụt*

Gò má chợt phiếm hồng, Minjeong siết chặt góc áo khoác dày rồi lóng ngóng cúi đầu đi thẳng một mạch phía trước. Em sợ Ningning sẽ phát hiện ra nét bối rối cùng với một chút lưu luyến, nhớ thương trong đáy mắt của mình. Đưa tay sờ sờ lên má, nơi còn lưu lại vị son môi thơm nhẹ mùi cherry của chị gái lạ mang tóc màu rượu vang, Minjeong nhắm tịt mắt, nhăn mặt khổ sở để quên đi cái điệu cười nhếch môi khó ưa của người mà ban nãy em đã gặp ở ngoài hành lang.

Jimin

Việc tên của chị ta len lỏi trong đầu mình đã là một điều quái lạ Minjeong không thể hiểu nổi rồi, với cả em chưa hề gặp cái người đó bao giờ, mà sao trông nàng ấy lại tỏ vẻ như hai người là tri kỷ của nhau vậy? Thậm chí nàng ta còn dám hôn em...

Vả lại tại sao từ sâu trong thâm tâm em lại cảm nhận được sự thân thuộc kỳ lạ giữa hai người, chính vì thế mà em không hề có một chút bực bội hay cáu gắt ra mặt với nàng, trái lại còn có vẻ luyến lưu người ta thế này đây.

Sứ giả địa ngục cũng có lúc sai lầm || GiNing/WinRinaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ