-U cha. Hôm nay Ỉn đến sớm vậy sao?
-Anh Mạnh lại ghẹo em.Trọng chọn một nhà hàng nhỏ, trang trí theo phong cách cổ điển. Một căn phòng VIP không quá lớn, chỉ là đủ riêng tư để có thể trò chuyện.
-Hôm nay mời anh mà chọn cả phòng VIP luôn ấy?
-Uầy. Sinh nhật anh, chả thế.
-Sinh nhật?Mạnh nói rồi giở điện thoại ra xem, đúng là hai hôm nữa là sinh nhật Mạnh. Mạnh nở nụ cười hài lòng nhìn Trọng.
-Anh quên mất.
-Năm nay sinh nhật anh có Quỳnh Anh rồi, nên chỉ có thể cùng anh đón sinh nhật sớm. Em có gọi mấy món anh thích rồi đấy.
-Em chu đáo quá anh thấy không quen đó.
-Em của anh trưởng thành rồi mà.Cả hai nói chuyện một lúc thì phục vụ mang thức ăn cùng bánh kem và một chai Champagne Trọng đã đặt sẵn. Từ trước đến nay, Mạnh luôn là người chuẩn bị mọi thứ, Trọng ngày thường cũng chỉ là chúc mừng rồi cùng cả đội tổ chức sinh nhật cho Duy Mạnh, hôm nay đối với Mạnh có lẽ là ngày đặc biệt.
-Wow... thật làm anh bất ngờ đó.
-Anh Mạnh ước đi.Mạnh ước rồi thổi nến trong tiếng vỗ tay của Trọng. Hắn đưa tay sờ vào làn tóc của cậu, cậu đã không còn là cậu nhóc nữa rồi.
-Cảm ơn em.
-Có là gì so với những gì anh đã làm cho em đâu.Hắn và cậu, cùng nhau uống rượu, cùng nhau ôn lại chuyện cũ, bao nhiêu kỉ niệm từ bé đến lớn, đều như một cuộn phim tái hiện lại trong đầu.
-Anh Mạnh, anh có nhớ lần đó em trốn ra chơi game bị anh bắt gặp không? Anh còn phạt em.
-Còn nói nữa, anh phạt em nhưng mà thầy cũng phạt anh mà.
-Xem ra là em liên luỵ anh rồi.
-Ai bảo anh là đội trưởng, còn ở cùng phòng với em.
-Vậy là do em may mắn mới ở cùng phòng với anh, được anh bao che, chăm sóc bao nhiêu năm qua.
-Còn em đó, bảo em xếp chăn màn em cứ lười.
-Em đi chơi về lại thấy chăn màn gấp gọn anh à. Là anh sao?
-Không anh thì ai?
-Chỉ có anh Mạnh là tốt với em. Nếu thời gian có thể quay lại, em muốn được sống như đứa trẻ... một lần nữa. Vô nghĩ vô lo....Đột nhiên Mạnh nhìn thấy mắt Trọng có chút đỏ. Thời gian bên nhau đủ lâu để anh hiểu, Trọng lúc nào là vui lúc nào là có tâm sự.
-Trọng. Em sao vậy?
-Anh Mạnh. Cảm ơn anh, hơn mười năm qua ở bên chăm sóc em. Anh sau này phải hạnh phúc và an yên đó.
-Em có biết chính em cũng là một phần hạnh phúc của anh không? Em phải vui vẻ, phải bình an. Nhớ không?
-Em.... Đến bao giờ mới được hạnh phúc? Niềm vui em đang có, cũng không biết khi nào lụi tàn. Đúng là giống như "đèn treo trước gió" chẳng biết khi nào thì tắt đi....Trọng nói rồi uống cạn một ly rượu. Nước mắt đã trực trào rơi, bị cậu cố nén lại, đau thương và cũng vô cùng đau lòng.
-Trọng. Dũng không đối xử tốt với em sao?
-Vì đối xử quá tốt nên em mới đau lòng.Mạnh vẫn đang say giấc thì bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Mạnh dụi mắt, cố để nhìn rõ xem là ai gọi đến.
-Aloo.... - Giọng Mạnh vẫn nhè nhè chưa tĩnh.
-Mạnh à. Trọng còn ở phòng không em?
-Anh Dũng à? Um.... Để em xem.
BẠN ĐANG ĐỌC
YÊU KHÔNG HỐI TIẾC
FanfictionLại là Kim Tuệ và lại là Fic về 0421 Hôm nay em đã gặp đúng người, là Dũng, là người đến sau giữa chúng ta, nhưng sẽ ở lại với em mãi mãi.