-Anh, mai là sinh nhật anh, em muốn cùng anh đi đến một nơi.
-Em muốn đi đâu anh cũng đi cùng em.
-Bây giờ mình đi mua ít đồ đi anh.Trọng cùng Dũng đến siêu thị gần nhà, mua nào là sữa, nào là bánh, quà vặt nhiều vô số.
-Em muốn đi đâu mà mang nhiều đồ vậy Trọng? Hai người cơ bản là không dùng hết.
-Ngày mai anh sẽ biết.
-Thần bí vậy sao?
-Người quan trọng với em mới được đến đó.
-Um...
-Ngủ thôi anh. Mai bọn mình dậy sớm.
-Uầy. Bé heo của anh mà cũng dậy sớm sao?Trọng lườm Dũng rồi kéo chăn qua khỏi đầu, không nhìn mặt anh. Nhìn cậu như đứa trẻ giận dỗi, không nhịn được cười.
Dũng không dỗ dành, anh ôm chặt cậu trong chăn vào trong lòng. Được hơn năm phút thì cậu đã nóng không chịu được, muốn bỏ chăn ra thì đã bị Dũng ôm thật chặt.
-Anh Dũng. Bỏ em ra.
-Không.
-Bỏ ra, em sắp nóng chết rồi đây.
-Bỏ ra để em lườm rồi dỗi anh à? Ôm em như này em sẽ không lườm được.
-Em không lườm, em không dỗi. Bỏ em ra.
-Thật không?
-Thật.
-Hứa nhé?
-Em hứa.Dũng từ từ thả lỏng tay, Trọng bên trong kéo mạnh chăn xuống, định tung chạy khỏi Dũng nhưng anh đã sớm đoán ra mà ôm lấy cậu.
-Em định đi đâu?
-Em... không có.
-Định dụ anh rồi tung chạy à?
-Xía... em không thèm.Trọng quay mặt qua bên kia, vờ nằm ngủ, không quan tâm đến Dũng. Dũng cứ thế ôm lấy Trọng, cậu đã không còn sợ, nhưng anh sợ... anh sợ sẽ mất cậu khỏi vòng tay.
Hơi thở của Trọng đều đặn, cậu đã chìm vào giấc ngủ ngon, anh cũng an lòng mà chợp mắt.
-Anh Dũng.
-Um....-Anh Dũng. Chúc mừng sinh nhật, chúc bồ của em tuổi mới thành công hơn, vui vẻ hơn, đẹp trai phong độ hơn. Đặc biệt là yêu em nhiều hơn. - Cậu tinh nghịch thì thầm bên tai anh rồi đặt lên má anh một nụ hôn.
Dũng ti hí đôi mắt, nhìn Trọng trước mắt anh đã quần áo tươm tất, tóc tai chải gọn gàng. Anh nhanh tay kéo cậu vào lòng nằm xuống cạnh anh.
-Yêu em sao? Bây giờ luôn có được không?
-Anh Dũng. Dậy thôi, trời vừa sáng. Đừng có mà hư hỏng.
-Sinh nhật anh mà, em không chiều anh sao?
-Không phải bây giờ, hôm qua anh đã hứa với em mà?
-Một tí thôi. Nhá?Dũng nói rồi tay siết chặt Trọng hơn, cậu cũng nương theo mà không chút phản khán.
-Anh làm gì thế?
-Anh ngửi một lát.
-Ngửi gì hả?
-Mùi thơm của em.
-Lại điêu. Cho anh 5 phút.Trọng im lặng, ngoan ngoãn nằm trong lòng Dũng, mặc cho áo quần bị nhăn. Anh đưa mặt vào sau gáy cậu, từng hơi hít lấy mùi hương của cậu.
-Anh Dũng. Hết 5 phút rồi, dậy đi thôi.
-Ơ.
-Anh không dậy em đi một mình đấy, bỏ anh.
-Dậy, anh dậy ngay.Dũng nhanh chóng ngồi dậy, thao tác nhanh nhanh như chóp. Trọng ngồi trên giường nhìn Dũng cười mãn nguyện.
Xe Dũng dừng trước ngôi chùa, nơi vài ngày trước Dũng đến đón Trọng.
-Dạ thưa thầy, con mới đến.
-Ừ. Trọng đến hả con?
-Dạ. Con chào thầy.
-Dạ, đây là bạn con.
-Ừ. Hai đứa vào thắp hương đi, rồi ra sau với bọn nhỏ.
-Dạ.Dũng và Trọng thắp hương rảo hết từ chánh điện đến bàn thờ lớn nhỏ, rồi cậu cùng anh xuống gian nhà sau, nơi có hơn 30 đứa trẻ lớn nhỏ, không cha không mẹ hay bị chính cha mẹ bỏ rơi.
Trọng đi phía trước, mang ít bánh kẹo, Dũng phía sau kệ nệ tay xách nách mang nào sữa nào bánh. Bọn nhỏ thấy Trọng liền mừng rỡ mà kêu lên.
-A!!! Anh Trọng.
-Anh Trọng.
-Anh Trọng mới đến.Bọn trẻ nháo nhào cả lên, vui như hội. Thấy bọn nhỏ vui vẻ, tâm tình cậu cũng thoải mái.
-Xem anh có mang gì cho bọn em đây?
-Bọn em cảm ơn anh ạ.
-Anh ơi, anh kia là ai vậy ạ?Một bé gái tầm 7 8 tuổi nhìn thấy Dũng, cô bé liền hỏi. Trọng nhìn Dũng, mỉm cười đáp.
-Anh giới thiệu với bọn em, đây là anh Dũng, bạn của anh, sau này anh và anh Dũng sẽ thường xuyên đến. Có được không?
-Dạ được ạ.
-Bọn em chào anh Dũng ạ.Dũng nhìn bọn trẻ lễ phép, ngoan ngoãn như vậy, Dũng cũng cảm thấy vui.
Dũng và Trọng chia bánh kẹo, cùng nói chuyện, cùng vui chơ, tụi nhỏ mến Dũng, cứ bám lấy Dũng không thôi.Cả hai chơi với bọn nhỏ rồi lại cùng các thầy nấu cơm chay từ thiện. Một ngày cứ thế êm đềm bình thản trôi qua.
-Trọng. Hôm nay con có vẻ thoải mái và vui vẻ hơn rồi đó. Đã nghĩ thông suốt rồi đúng không?
-Dạ thưa thầy, con nghĩ thông suốt rồi ạ. Con cảm ơn thầy đã chỉ dạy.
-Đây mới là Đình Trọng mà ta biết, hi vọng con sau này có chuyện gì cũng sẽ đều tích cực nhất mà đón nhận nó.
-Dạ. Con sẽ cố gắng ạ.Sư thầy lấy từ trong túi ra hai miếng lộc đưa cho Trọng và Dũng.
-Ta có hai lá lộc may mắn, cho hai con. Ta hi vọng sau này cuộc đời hai đứa gặp nhiều may mắn, con đường tương lai có thể đỡ gập ghềnh.
-Bọn con cảm ơn thầy ạ.
-Ừ. Hai đứa về đi. Đi đường cẩn thận đấy.
-Dạ. Thưa thầy con đi.Thầy khẽ gật đầu rồi nhìn theo đến tận khi xe Dũng và Trọng đã khuất xa.
-Anh lên tắm trước đi nha.
-Sao thế? Ngày thường em giành tắm trước mà?
-Hôm nay nhường anh.Dũng đã lên phòng tắm, Trọng ra đầu ngõ lấy bánh kem đã đặt trước.
Dũng từ phòng tắm bước ra, đã thấy Trọng đội chiếc mũ giấy, tay cầm chiếc bánh kem.
-Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday, happy birthday and the start burn tonight
Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday, happy birthday, happy birthday to Bồ yêu.Tiếng hát của Trọng vang trong cả căn phòng nhỏ, Dũng hạnh phúc ôm lấy Trọng.
-Cảm ơn em. Ngày hôm nay, anh vui lắm.
-Khiến anh vất vả cả ngày với em rồi.
-Không vất vả. Anh vui lắm. Anh yêu em.
-Em cũng yêu anh.Dũng không nói trực tiếp đặt lên môi Trọng một nụ hôn.
-Anh Dũng. Khoan đã. Anh còn chưa ước.
-Em chính là điều ước của anh.Anh thì thầm vào tai, rồi dùng lưỡi di chuyển khắp vành tai cậu.
Buổi tối, ngoài kia đường phố Hà Nội xe cộ nhộn nhịp thì ở đây có hai người hối hả rũ bỏ quần áo như muốn nhanh chóng bỏ đi phiền muộn mà hoà vào nhau. Hai cơ thể quấn quýt vào nhau tới mức dường như đã kết tinh thành một.-Anh sẽ thực hiện lời nói, "yêu" em nhiều hơn nữa.
Cậu là của anh, anh là của cậu, chúng ta là của nhau.
Anh không biết lí do tại sao yêu em, chỉ biết em là lí do khiến anh không muốn yêu một ai khác nữa
BẠN ĐANG ĐỌC
YÊU KHÔNG HỐI TIẾC
FanfictionLại là Kim Tuệ và lại là Fic về 0421 Hôm nay em đã gặp đúng người, là Dũng, là người đến sau giữa chúng ta, nhưng sẽ ở lại với em mãi mãi.