Không cần nghĩ Dũng cũng biết là ai, ngoài anh và cậu ra chỉ có một người có chìa khoá của căn nhà này. Tâm tình anh lúc này không quản được mà rối bời lên.
Dũng lái xe vào, đóng cổng cẩn thận rồi cùng Trọng đi vào.
Bước vào nhà, nhà cửa đã được dọn dẹp gọn gàng, thức ăn Dũng bày trên bàn lúc sáng cũng đã được dọn đi. Đồng hồ đã điểm mười giờ, mẹ Dũng vẫn ngồi đấy, đợi Dũng.
-Mẹ.
Dũng buông tiếng gọi tưởng chừng nhẹ nhàng nhưng thật ra là nặng nề vô cùng. Trọng nhìn Dũng rồi quay sang mẹ Dũng khẽ "Chào bác".
Trọng thấy mẹ Dũng xuất hiện vô cùng sửng sốt, cậu không biết phải giải thích thế nào về sự hiện diện của mình, trong đầu chạy ra 7749 lí do vẫn cảm thấy không lí do nào hợp lí.
Mẹ Dũng nhìn một lượt qua cả hai, rồi nhẹ nhàng nói:
-Ừ. Hai đứa vào tắm rửa rồi ra ăn cơm, mẹ có nấu. Ba đã ngủ rồi. Mẹ muốn đợi con một chút.
-Mẹ. Sao ba mẹ lên không nói với con?
-Mẹ định lên dọn dẹp nhà một ít rồi đến câu lạc bộ tìm con, nhưng mà đến trong nhà vẫn còn hơi ấm, nên ở nhà đợi con về.
-Bác....
-Trọng, con vào tắm đi con. Kẻo trễ.Trọng nhìn sang Dũng, "dạ" nhẹ một tiếng rồi vào trong. Dũng ngồi xuống đối diện mẹ. Không khí trầm mặt đáng sợ.
-Dũng. Chuyện lần trước mẹ nói con đã suy nghĩ chưa?
-Mẹ. Con đã trả lời mẹ rồi mà.
-Đó chưa phải câu trả lời mẹ muốn.
-Nhưng đó là câu trả lời con muốn.Mẹ Dũng không nhìn anh, ánh mắt thắm chút buồn nhìn ra bên ngoài, thở hắt.
-Dũng. Con lớn rồi, đừng để mẹ phải lo lắng những chuyện này.
-Mẹ, mẹ cũng biết con lớn, vậy để con tự quyết định được không?
-Con nhất quyết phải là cãi lời mẹ?
-Mẹ nhất quyết phải là phản đối con?-Dũng. Con từ trước đến giờ chưa từng ngang bướng và không hiểu chuyện như vậy.
-Mẹ à. Vì từ trước đến giờ mẹ chưa từng gây gắt với con như vậy. Chuyện gì cũng đều sẽ suy nghĩ cho con. Như lần trước, con biết nếu không nhờ mẹ nói, ba sẽ không dễ dàng bỏ qua.-Dũng. Mẹ nói giúp con, vì đó là hạnh phúc cả đời của con, mẹ không muốn con vì lời hứa của cha mẹ mà lấy người con không yêu. Nhìn con đau khổ, mẹ có sướng gì?
-Mẹ. Vậy tại sao mẹ không chấp nhận con nốt lần này? Đây không phải hạnh phúc của con sao?
-Nếu biết mọi chuyện như thế này mẹ thà để ba con đánh con, thà để con lấy người con không yêu cũng không muốn.....Cạch... tiếng cửa phòng tắm của Trọng làm câu nói của mẹ Dũng bị cắt ngang. Bà cũng không có ý định nói tiếp. Cơ mặt Dũng giãn ra, cố tỏ vẻ bình thường nhìn Trọng.
Trọng bước ra, trong đầu đã nghĩ đến muôn vàng câu hỏi của mẹ Dũng nào là tại sao cậu ở đây, sao lại cùng Dũng đi chơi đến tối thế này, sao lại mặc áo đôi với nhau... nhưng lạ thay. Mẹ Dũng không hề đề cập đến.
-Dũng, vào tắm đi con rồi ra ăn cơm, mẹ chừa cơm cho hai đứa.
Dũng không nói, im lặng rời đi, để lại Trọng với mẹ Dũng ngồi đấy. Cậu vẫn là hỏi han quan tâm đến sức khoẻ mẹ Dũng, trong lòng rõ ràng rất thắc mắc về thái độ của mẹ anh, nhưng cũng không biết nên mở lời thế nào để hỏi.
BẠN ĐANG ĐỌC
YÊU KHÔNG HỐI TIẾC
FanficLại là Kim Tuệ và lại là Fic về 0421 Hôm nay em đã gặp đúng người, là Dũng, là người đến sau giữa chúng ta, nhưng sẽ ở lại với em mãi mãi.