Chapter 47

407 50 14
                                    

-Dạ, con nghe bác ạ.

-Trọng đó hả con? Bác gọi giờ này có phiền con không?

-Dạ không ạ.

-Ừ. Lúc trưa có bác đang loay hoay sau bếp thì có tài xế đến gửi đồ. Họ bảo của con gửi.

-Dạ. Bác đã mở chưa? Con gửi bác thuốc dưỡng da tay với một ít rượu thuốc cho bác trai xoa bóp, hôm nhà có cỗ con thấy chân bác trai có chút đau.

-Thằng bé này thiệt là tinh ý.

-Dạ. Con thấy tay bác phải rửa chén thường xuyên bị khô cả lên, buổi tối bác thoa một ít trước khi ngủ, không ảnh hưởng đến sinh hoạt hằng ngày đâu ạ. Còn rượu thuốc là bố mẹ con hay dùng hiệu quả lắm ạ, dùng tầm hai ba hôm là khỏi bác ạ.

-Bác và bác trai cảm ơn con. Hôm nào được nghỉ con bảo thằng Dũng đưa về nhà chơi, bác nấu ít món cho con.

-Dạ vâng ạ. Được vậy thì tốt quá. Con về Hà Nội mà cứ nhớ món bác nấu thôi.

-Ừ, có thời gian thì về nhé. À mà chè lần trước con đã uống hết chưa?

-Dạ vẫn còn ạ. Nhưng con pha sao cũng không thấy ngon bằng bác.

-Được rồi, về bác sẽ pha cho uống. Khi nào hết cứ nói bác gửi ra cho nhé.

-Dạ vâng. Con cảm ơn ạ.

-Ừ, thôi con nghỉ ngơi nhé, bác lấy rượu thuốc con gửi thoa cho bác trai.

-Dạ. Bác nghỉ ngơi ạ, con chúc hai bác ngủ ngon.

-Con cũng vậy nha.

-Dạ.

Trọng mãi mê nói chuyện mà không nhìn thấy Dũng ở bên này cứ nhìn Trọng mãi. Trọng vừa tắt máy Dũng liền hỏi.

-Trọng. Không phải là em vừa nói chuyện với....

-Mẹ anh.

Dũng chút nữa thì sặc ngụm nước vừa uống vào chưa kịp nuốt. Anh nhìn cậu bằng ánh mắt vô cùng ngạc nhiên.

-Mẹ anh?

-Vâng. Mẹ anh cũng sẽ là mẹ của em, phải quan tâm mẹ một chút chứ ạ. Mẹ bảo với em anh tệ lắm chỉ biết đá bóng không biết quan tâm gì đến mẹ hết.

-Cũng biết nịnh hót quá đó nha.

-Không phải là nịnh hót, em chỉ hi vọng những gì có thể làm sẽ làm mẹ vui, áp lực của anh cũng có thể vì vậy mà giảm xuống.

-Trọng à.

-Em có thể rất trẻ con, có thể không hiểu chuyện nhưng tuyệt đối không làm áp lực không gây phiền toái cho anh.

-Em không phiền, không áp lực không gánh nặng gì với anh cả. Anh thích em cứ ríu rít bên anh, cứ làm nũng, cứ nhõng nhẽo thôi.

-Anh à, một lát anh đi mua kem cho em nhá?

Trọng bày ra vẻ mặt đáng yêu, hai má phồng phúng phính, ánh mắt nài nỉ nhìn Dũng. Đối với Dũng, Trọng chính là người lúc cần nhu sẽ nhu, lúc cần cương sẽ cương. Trọng lí trí ngay cả trên sân cỏ lẫn trong tình yêu.

YÊU KHÔNG HỐI TIẾC Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ