Buổi tối, vừa tan tiệc của câu lạc bộ, Trọng vội vã về phòng gọi ngay cho Dũng.
-Anh Dũng. Em về rồi đây.
-Ừ. Em nghỉ ngơi sớm đi.
-Anh. Hôm nay vui lắm luôn. Mọi người chơi kéo búa bao ai thua phải uống, em còn không thua lấy một lần.Trọng cứ vui vui vẻ vẻ kể cho Dũng nghe về buổi tiệc như đứa trẻ kể cho ba mẹ nghe về một ngày đi học thú vị. Còn Dũng, cũng không mảy may quan tâm là mấy.
-Ừ.
-Anh. Thầy Nong bảo ngày mai đưa em đi dạo vài vòng, cả tuần em cũng chưa đi đâu.
-Ừ. Em đi đi.Gương mặt hớn hở của Trọng bị thái độ của Dũng làm dập tắt. Cậu vẫn luôn hăng say kể chuyện cho anh, anh thì vẫn cứ ừ à mấy tiếng cho qua, vẻ mặt lộ rõ vẻ không vui.
-Anh.
-Um... anh ngheTrọng cảm thấy Dũng có điều gì đó lạ lắm. Cậu lại lo anh vừa đi cùng ba về, không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Cậu lo lắng hỏi anh.
-Anh Dũng. Anh sao vậy?
-Anh không sao.
-Anh không khoẻ sao? Sao em thấy sắc mặt anh tệ vậy?
-Không có.Dũng liên tục tránh ánh mắt của Trọng, giọng điệu cũng nhạt nhẽo, không có chút hứng thú để nói chuyện.
-Anh Dũng.
-Anh ngủ trước đây. Hôm nay anh hơi mệt.
-Anh à.Trọng chưa dứt lời, gương mặt của anh đã không còn trên màn hình điện thoại. Từ trước đến nay anh chưa bao giờ tắt ngang điện thoại cậu, linh tính có chuyện gì đó, cậu video call lại nhưng anh đã Offline, gọi điện thoại thì chỉ nhận những tiếng tút... tút.... kéo dài vô tận rồi tắt mất.
Đắn đo một lúc, Trọng gọi cho Đại.
-Đại à.
-Tao nghe đây. Sao gọi tao tối thế?
-À.... Um.... Mày thấy anh Dũng đâu không?
-Mày xem đồng hồ xem, đã 10 giờ rồi, ổng bên phòng đấy.
-Mày... giúp tao qua xem anh Dũng với.-Sao đấy? Giận nhau à?
Đại vu vơ hỏi Trọng. Trọng dừng vài giây suy nghĩ, chính cậu cũng không có câu trả lời cho câu hỏi này.
-Tao không biết, thấy thái độ anh Dũng hơi lạ.
-Lạ à? Lúc sáng đi còn hớn hở, lúc về vẫn vui vẻ mà? Đợi tao, tao qua tìm ổng cho.Đại nhìn sắc mặt của Trọng vô cùng lo lắng, không đành lòng mà ngó lơ. Điện thoại với Trọng vẫn kết nối. Đại bước đến cửa phòng Dũng, thử vặn khoá cửa.
-Ê mày ơi, ổng khoá cửa rồi.
-Mày gọi xem.
-Ờ. Mày im lặng nhé.-Anh Dũng ơi. Anh Dũng.
Bên trong im lặng đến lạ. Ngày thường, giờ này chắc Dũng đang trò chuyện với Trọng, chỉ cần đi ngang phòng là nghe thấy tiếng cười nói rôm rả của đôi trẻ.
-Ê mày. Ổng không trả lời, chắc ngủ rồi đó.
-Mày gọi lại xem.Đại cảm nhận được nỗi buồn trong giọng nói của Trọng, đành lớn tiếng gọi thêm lần nữa.
-Anh Dũng ơi.
-Gì đấy?
-À.... Anh mở cửa cho em với.
-Về ngủ đi. Mai tập sớm.
-Anh Dũng.Dũng không trả lời, Đại thấy giọng Dũng có chút không vui, cũng ngậm ngùi trở về.

BẠN ĐANG ĐỌC
YÊU KHÔNG HỐI TIẾC
FanfictionLại là Kim Tuệ và lại là Fic về 0421 Hôm nay em đã gặp đúng người, là Dũng, là người đến sau giữa chúng ta, nhưng sẽ ở lại với em mãi mãi.