Chap 59

2.5K 117 12
                                    

Trời bắt đầu chuyển lạnh rồi, sắp noel gòi đó, zui quá đi. Nó thì chịu lạnh kém lắm, một phần vì do nó có bệnh sẵn trong người nên mấy khi trời lạnh hay trời mưa chị đều phải trông coi, dặn dò nó kĩ hơn. Nào là nhắc đem áo mưa, nào là mặc nhiều áo vào, nào là đừng để tóc ướt đi ngủ, vâng vâng và mây mây. Có hồi nó bị chị đánh cũng vì dầm mưa về bệnh rồi nên đâu có dám tái phạm nữa. Trời lạnh nên nó còn dính chị hơn bình thường nữa, sáng thì cứ đòi ôm chị mãi chẳng chịu cho chị đi dạy, chiều chị dạy về thì đã nhảy cẫng lên ôm lấy chị rồi. Nó loi nhoi suốt ngày vậy đấy...

Mấy nay việc học với việc làm 1 ít bánh đi bán đối với nó cũng bình thường, nó dần chi phối được hết. Chị đi dạy cả ngày rồi tối cũng dính nó không kém, làm gì 2 người cũng sát bên nhau rồi ôm hôn các kiểu, ngày hôn nhau bao nhiêu chắc đếm không hết. Tối nào nó cũng loay hoay làm đủ thứ chuyện nhưng trời lạnh nó lại chẳng muốn đi tắm, chị nhắc mấy lần nó quay ra nhõng nhẽo:
-" Tắm một mình lạnh lắm, hay từ nay chị tắm với em đi, hai mình nó hong có lạnh..hihi" nó đòi vậy đấy, ngang ngược chưa
Chị nghe thì cũng cười cười, không trả lời gì cả nhưng hồi sau cũng bị kéo vào tắm chung. Cũng vì một lần nó tắm là thôi như muốn ngủ ở trong đó luôn vậy á nên chị sẵn tắm rồi kéo nó ra luôn. Tắm xong rồi chị lại sấy tóc cho nó, còn nó thì cứ nhìn chị rồi ôm rồi hôn, chị cũng thế. Đúng chuẩn "ra đường chị là cá mập, về nhà chị là cá con luôn" cưng chiều nó lắm lận.

Mà hình như ai có người yêu rồi là sẽ thu hút được nhiều người khác hay sao á. Mấy nay chị thấy nó nhắn tin với người lạ nhiều lắm, còn hí ha hí hửng, chị ghen nha. Nó kêu là bạn bè trong trường thôi chứ chẳng có gì cả. Thế là chị nghĩ ra một ý....
Hôm ấy là một ngày bình thường như bao ngày, nó đi học còn chị đi dạy. Thường thì chiều tối về chị với nó sẽ tắm chung nhưng hôm nay chị không chịu. Nó nhìn thấy chị cứ loay hoay làm cái gì đó nhưng không muốn cho nó biết. Lúc nó tắm xong ra thì chị vào tắm sau, một hộp quà màu đỏ nhỏ nhỏ xinh xinh ở trên bàn trang điểm, nó tò mò chứ. Tự hỏi chẳng lẽ chị muốn tặng nó nhưng mà không phải, tặng nó mà sao để công khai thế này...chẳng có lãng mạn gì cả...có thầm trách chị. Nó nói vọng vào nhà tắm
-" Chị ơi, hộp quà trên bàn của ai tặng chị hả?"
-" Không, lát chị tặng cho người quan trọng lắm đấy, em đừng có động vào, hư bây giờ"
Nó bỉu môi nhìn hộp quà, lâu rồi chị chẳng tặng nó cái gì. Giờ có quà cũng chẳng phải của nó, mà quà này nhìn chị còn tận tâm gói nữa chứ, người nào mà quan trọng dữ vậy...hứ.....Pé giận, nó bỏ lên giường đắp chăn mặc cho tóc đang ướt và trời đang rất lạnh. Chị đi ra, nhìn mặt nó giận là hiểu rồi nha nhưng mà...
-" Sao tắm ra không sấy tóc vậy em? Lỡ bệnh làm sao?" chị cầm máy sấy đi đến chỗ nó
Nó không trả lời lấy 1 tiếng nào
-" Nào, sao chị hỏi mà không trả lời?" chị tỏ vẻ nghiêm lại
-" Em đang bận"
-" Đây, chị sấy tóc cho"
-" Chị bận đi đâu thì chị đi đi. Em tự làm được"
-" Sao thế?" chị tiến nào nằm lên người nó, hôn từ môi xuống cổ mà nó giận rồi cứ muốn tránh. Chị cười đắc ý, lại bị chị lừa rồi
-" Chị cười gì?"
-" Này tặng em, quà noel sớm nha" chị cười, đưa hộp quà cho nó, nó nhìn chị với vẻ ngạc nhiên
-" Xí hỏng thèm"
-" Quà của chị không phải ai muốn cũng có được đâu nha. Mở ra xem thử thích hong nè" nó cũng giơ 2 tay nhận rồi mở ra, chị tặng nó một cái lắc tay có khắc cả tên chị và nó, vòng đôi á nhen. Người ta đang muốn đánh dấu chủ quyền đóa
-" Sao em im lặng thế? Không thích à" chị lại cười nhéo má nó
-" Chị ghẹo em. Tặng người ta thì tặng đi còn bày đặt kêu tặng người quan trọng" nó quê nên mặt xị ra
-" Thì em là người quan trọng nhất với chị mà, pé con"

Tiểu bảo bối của tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ