Cố Thừa Dịch là tổng tài của tập đoàn Cố Thị, ở thành phố Giang Đông tấc đất tấc vàng này mua một mảnh đất lớn xây một biệt thự siêu cấp đắt đỏ, còn Vệ Linh Tuyên cùng Thẩm Niệm giống nhau chỉ ở tiểu khu cũ kỹ.. Hư hư thực thực làm công ăn lương?
Địa vị với thân phận hai người cách xa vạn dặm, có khả năng quen biết sao?
Nghi vấn vừa xẹt qua trong đầu, Thẩm Niệm nghĩ tới chính mình.
Thân phận nguyên chủ là cô nhi không cha không mẹ, nghèo khổ, cô vì cùng Cố Thừa Dịch từng trải qua một đoạn cảm tình, vậy hắn cũng có thể cùng Vệ Sinh Tuyên quen biết.
Vệ Linh Tuyên ở trong tiểu thuyết là nhân vật không lên sân khấu, Thẩm Niệm đối mặt không cần cố ý bảo trì khoảng cách, không cần lo lắng có thể liên kết thành liên minh pháo hôi hay không, cảm giác tự nhiên hơn một chút.
"Buổi sáng tốt lành."
"Buổi sáng tốt lành." Vệ Linh Tuyên thu hồi tầm mắt, cười chào hỏi cùng Thẩm Niệm.
Hôm nay Vệ Linh Tuyên trang điểm nhẹ nhàng, không ở nhà, áo thun màu trắng phối với váy ngắn denim, giống như sinh viên trẻ trung xinh đẹp.
Thẩm Niệm thích cô trang điểm như thế này, thật lòng khen ngợi: "Hôm nay cô rất đẹp."
Được người khác khen có thể làm cho người nghe vui vẻ.
Vệ Linh Tuyên cười cười, nhìn quần áo Thẩm Niệm mặc trên người: "Cô cũng rất đẹp." Không dấu vết mắt đảo qua Cố Thừa Dịch.
Thẩm Niệm chuyển đến tiểu khu này không lâu, thỉnh thoảng sẽ mặc một vài thương hiệu hơi nổi tiếng, còn từ đầu đến chân một thân hàng hiệu vẫn là lần đầu tiên Vệ Linh Tuyên thấy.
Liên tưởng đến vị tài xế phía sau Thẩm Niệm, Cố Thừa Dịch có thể tự mình lái xe đưa Thẩm Niệm lại đây, quan hệ vừa nhìn liền biết ngay.
Thấm Niệm biết ưu điểm dáng người mình ở đâu, cô chọn một váy dài lộ vai, làm nổi bật xương quai xanh tinh xảo cùng đôi chân dài cân xứng tinh tế, thật sự rất đẹp."Cảm ơn, tôi có việc đi trước nhé."
Nhìn ra Vệ Linh Tuyên cùng Cố Thừa Dịch quen biết, cô không muốn ở lại nơi này làm phiền bọn họ nói chuyện.
Sự thật chứng minh, cô quyết định đúng.
Khi cô đi vào thang máy, Cố Thừa Dịch không có đi cùng.
Giờ phút này nội tâm cô không thể nói rõ đây là cảm giác gì, giống như người đàn ông thường xuyên ở trước mắt mình bỗng nhiên bị người phụ nữ khác hấp dẫn, tâm tình phức tạp.
"Tinh tinh!" thang máy tới rồi.
Không biết Vệ Linh Tuyên cùng Cố Thừa Dịch nói chuyện bao lâu, Thẩm Niệm tính toán dọn dẹp một chút.
Hai ngày không về nhà, không khí không được lưu thông, trong nhà có chút mùi khó ngửi, mở cửa sổ cho thông gió, đem quần áo phơi ở ban công thu vào. Vì không có thói quen nhìn trộm chuyện riêng tư của người khác, lúc thu quần áo cũng không liếc mắt ngó xuống phía dưới.
Dưới lầu, Cố Thừa Dịch đem xe dừng ở chỗ Thôi trợ lý lúc trước hay dừng, từ nơi này có thể nhìn thấy phòng cùng ban công Thẩm Niệm. Hắn ngửa đầu lên trên xem, lại thấy Thẩm Niệm một chút cũng không hiếu kỳ hắn ở dưới này cùng người phụ nữ khác làm gì nói cái gì, chuyên chú thu quần áo.
![](https://img.wattpad.com/cover/312896886-288-k685203.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Đại Lão
Romantizm🥑Tác giả: Mang Quả Nhãn Kính Nương 🥑Tình trạng: hoàn thành 🥑Số chương:58 chương+2 PN 🥑dieulinhdeptrai 🥑vào đọc giới thiệu ở nhé. hơi dài ko đủ nên phải cho 1 chương riêng, đọc thấy ko hợp thì out thôi mà