Thế giới song song - 12

360 28 3
                                    

Ở một thế giới khác, khi Chiharu trở về Nhật sau vụ bắt cóc, ông bà Kudo hoàn toàn yên tâm giao con gái mình cho vị thanh tra tài năng của Cục an ninh chăm sóc, nhưng nếu như niềm tin của họ đặt sai chỗ...

____________

Mùa đông quả là bức tranh kém màu sắc nhất. Bầu trời, mặt đất và cây cối chung một màu xám xịt. Tuy vậy, mùa đông lại mang đến một sự kiện lớn trong năm, là ngày lễ lãng mạn dành cho các cặp tình nhân - Giáng sinh.

Đường phố tấp nập người qua lại, có người nhanh chân về nhà gặp người thân, có người thì cùng với một nửa của mình dạo trên phố, có người thì đang trao cho bạn bè món quà xinh đẹp... Ai ai cũng hòa với không khí nhộn nhịp của ngày lễ đánh dấu một năm sắp kết thúc.

Chiharu tựa cằm ngồi trên ghế, mắt hướng ra bên ngoài. Thành phố vừa ồn ào, tập nập lại náo nhiệt khác hẳn với căn hộ yên tĩnh này. Đôi mắt lơ đãng ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài, còn bản thân đang thả hồn về chân trời nào đó.

Mấy ngày nay Chiharu luôn mơ thấy những giấc mơ kì lạ.

Cô bé thấy bản thân bị bắt ở trong một nơi xa lạ tối đen như mực, luôn có ai đó ở bên cạnh trông chừng không cho cô bé chạy thoát.

Em có thể bảo vệ được chính mình hay không?

Hắn ta rất mạnh, chỉ cần một bàn tay liền có thể chế trụ lại cô bé.

Anh cho em một cơ hội nữa.

Sức lực đè ép lên cổ tay muốn đứt đoạn khiến cô bé đau đớn giãy giụa muốn tránh nhưng lại không thành công.

Nói rằng em sẽ ở bên cạnh anh, mau nói đi.

Tiếng quát của hắn ta làm cô bé toàn thân run rẩy, đôi mắt ầng ậc nước, giọt nước như pha lê chảy xuống không ngừng.

Khi sắp nhìn thấy gương mặt của kẻ đó, cô bé tỉnh giấc.

Chiharu tỉnh dậy trong tình trạng toàn thân là mồ hôi lạnh, cô bé phải hít sâu đè nén lại cảm giắc sợ hãi trong lòng.

Khi bản thân đã bình tĩnh lại, cô bé mới biết bên ngoài cánh cửa phòng là Amuro Tooru.

Lần đầu Chiharu còn lấy cớ qua loa, không để anh biết chuyện.

Nhưng cơn ác mộng kia như đỉa đói luôn bám lấy Chiharu, nó muốn hút cạn ý chí và tinh thần của người con gái, cho dù cô bé kiệt quệ ngã xuống thì cơn ác mộng đó vẫn không buông tha.

Cho nên, cứ vào ban đêm, chỉ cần trong phòng Chiharu có chút tiếng động, anh sẽ vào phòng nắm chặt lấy bàn tay Chiharu, xoa đầu cô bé rồi nói 'Ngủ đi, không cần sợ, anh ở bên cạnh em.'

Giọng nói trầm thấp vang lên trong không gian yên ắng, như bản nhạc mềm dịu đưa cô bé vào giấc mộng.

"Chiharu." Giọng nói quát to kéo Chiharu ra khỏi đống suy nghĩ vẩn vơ.

Quay đầu nhìn về người đàn ông tóc vàng, anh khom lưng kéo sát người về phía cô bé, gương mặt lo lắng hỏi han, bàn tay giơ lên chạm vào vai cô bé "Sao vậy? Em mệt à? Anh gọi mãi không thấy em trả lời."

[DC] [Furuya Rei] Thiên XuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ