Chương 12

2K 280 39
                                    

Đột nhiên thấy hôm nay Shinichiro ăn diện bảnh bao hơn thường ngày, còn cầm một bó hoa thì phải.

Takemichi lịch sự mời họ vào nhà. Shinichiro cầm bó hoa đặt lên tủ cạnh cửa, sau đó cũng đi vào theo.

Nói ra mới biết hôm nay Shin đi hẹn hò. Cô nàng kia là bà con họ hàng bạn của ông nội Shin. Hai người hẹn ở quán cà phê chuyên dành cho các cặp đôi nên Shinichiro tiện đường ghé qua đây.

Takemichi khởi động rada quét một vòng trên người Shinichiro, cuối cùng chậc lưỡi mấy cái, vẻ mặt rất không hài lòng:

"Hẹn ở quán cà phê thì đừng mặc như vậy, trông chả ăn nhập gì cả, còn tóc vuốt keo nữa. Trời phú cho khuôn mặt đẹp mà chẳng đi kèm hướng dẫn sử dụng à? Chậc chậc chậc."

Shinichiro như học sinh nghe cô giáo phê bình, cúi thấp đầu nghe cậu nói từng điểm. Tuy nhiên trong lòng có chút vui vẻ khó hiểu, hình như nghe thấy cậu khen hắn đẹp trai thì phải.

Takemichi chỉ đạo Shinichiro cởi áo vest ngoài ra, chỉ mặc sơ mi, tạo hình tượng thư sinh ấm áp. Trong lúc chờ Shinichiro rũ đống keo vuốt tóc xuống, Takemichi đi lấy một cái áo ghi lê len mẹ cậu mặc không vừa đưa cho Shin.

Thấy anh ta thắt cà vạt mà như quàng khăn đỏ, Takemichi gai mắt giựt ra, bảo Shin cúi thấp đầu xuống.

Hai bàn tay như có ảo thuật thắt chiếc cà vạt, Shinichiro cảm nhận mặt mình có chút nóng lên. Chả biết là do thời tiết hay là vì hơi thở ấm nóng cứ phả vào người. Takemichi chớp mắt mấy cái, chỉnh lại độ dài của cà vạt, đôi lông mi dài như cánh quạt lướt nhẹ, chậm rãi thổi lên một làn gió mơn man trong người.

Quyết tâm tìm bạn gái của Shinichiro đột nhiên vơi mất một nửa. Lại đột nhiên nghe Takemichi làu bàu:

"Thật tình, anh lớn rồi mà cái gì cũng không biết làm, không có em giúp thì phải làm sao?"

Shinichiro đột nhiên nghĩ tới lời thoại của nữ chính trong bộ phim ngôn tình mà hắn (bị ép) xem cùng Emma hôm qua. Nữ chính khi đó cũng đang thắt cà vạt cho nam chính.

Đột nhiên không biết ma xuy quỷ khiến thế nào Shinichiro lại nói theo lời thoại nam chính hôm qua:

"Không phải vẫn còn có em sao, em thắt cho anh"

Nhận ra mình lỡ mồm, Shinichiro hoảng lên, lại nhận được ánh mắt hình viên đạn hận không thể bắn chết hắn của đám bạn, có chút đắc ý không biết từ đâu ra.

Takemichi đột nhiên thắt cà vạt mạnh siết vào cổ Shinichiro làm anh ta la oai oái:

"Thế anh để một đứa trẻ kém mình 11 tuổi thắt cà vạt cho cả đời à!! Giời ạ! Phải có chí tiến thủ chứ!"

Sau khi xong Takemichi vỗ mạnh vào lưng Shinichiro:

"Anh cố lên nhé! Sau vụ này em sẽ bảo mẹ giảm giá cho anh cà phê nhà em. Đừng có nhờ Takeomi pha cho để rồi phải ngồi trong nhà vệ sinh lắp linh kiện!"

Shinichiro ngay lập tức đỏ bừng cả mặt vì xấu hổ, quay sang lườm nguýt Takeomi. Đổi lại một cai nhún vai của anh ta.

Nhìn đồng hồ sắp đến giờ, Takemichi lập tức đá đít Shinichiro đi.

[Alltake/TR] Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ