Chương 15

1.9K 270 12
                                    

Kokonoi lơ mơ mở mắt ra, đập vào mắt là khuôn mặt ở cự ly gần của Takemichi. Xúc cảm mềm mại dưới gáy làm Kokonoi nhận ra.

Mình là đang gối đầu lên đùi đứa con gái kia!

"Ồ, tỉnh rồi này! Tao là Hanagaki Takemichi, rất vui được gặp, Kokonoi Hajime!"

Vừa nói Takemichi vừa dùng tay xoa nhẹ lên vết đỏ do Akane đánh trên đầu Kokonoi.

Cũng ít có ác ghê, đỏ nguyên một mảng.

Hy vọng không vì chuyện bị người trong mộng đánh yêu mà Kokonoi chuyển sang máu M.

Tưởng tượng Kokonoi thiếu nữ đỏ mặt đưa cây roi 'xin hãy trừng phạt em'...

Takemichi có xúc động lấy mắt ra rửa nước thánh.

Má ơi tôi mới tưởng tượng cái gì thế này.

Kokonoi tất nhiên không đọc được suy nghĩ của Takemichi,chỉ cảm thấy mỗi nơi mấy ngón tay trắng mềm kia lướt qua đều làm mặt Kokonoi chậm rãi nóng lên. Takemichi thấy mặt Kokonoi đỏ lên, liền áp tay vào.

Không nóng lắm mà, chưa bị ấm đầu.

Để chắc chắn, Takemichi liền hơi cúi xuống:

"Sao thế? Mày bị sốt à? Sao mặt đỏ thế này?"

Vì mày đấy.

Khuôn mặt tinh xảo kia càng lúc càng gần, mấy lọn tóc đen trượt khỏi vai Takemichi, rơi tứ tung trên sườn mặt Kokonoi.

Vì nhìn ngược nên hai cánh môi hồng nhạt kia lại nổi bật hơn bao giờ hết.

Takemichi không nhận được câu trả lời, bất mãn bĩu môi, hai cánh môi ép chặt nổi màu đỏ nhạt.

Đừng thế nữa!!

Mẹ kiếp!!!

Mảng đỏ từ mặt lan ra cả cổ và hai tai Kokonoi, đôi mắt xếch kia trừng lớn nhìn hình ảnh bản thân phản chiếu trong đôi mắt Saphire kia.

Khoan đã!!!

Kokonoi bật mạnh người dậy, cố xua đi cảm giác kỳ quái trong lồng ngực. Vì bật nhanh nên Takemichi hứng hết toàn bộ.

Đau vãi!

Takemichi đưa tay lên sờ miệng, đầu ngón tay toàn là máu.

Kokonoi vừa bật ra cũng ngơ ngác nhìn sang, Takemichi bên này hai mắt đầy nước, môi vì máu nên chuyển thành màu đỏ đậm.

Nếu vừa nãy là màu hồng nhạt như cánh hoa đào.

E thẹn và trong sáng.

Thì bây giờ giống cánh hoa anh túc.

Kiều diễm và gây nghiện.

Kokonoi chợt cảm thấy lồng ngực như bị cái gì hung hăng gõ vào.

Inui nghe tiếng động lớn thì chạy vào, thấy Takemichi miệng chảy máu thì liền không vui. Inui đưa mắt âm trầm liếc Kokonoi đứng gần đó.

Dù rất không vui nhưng hiện tại Takemichi quan trọng hơn, Inui đỡ Takemichi ngồi lên cái ghế gần đó:

"Há miệng ra."

Inui nâng mặt Takemichi lên, áp tay vào bên má ướt nước mắt, dùng hai ngón cái chen vào giữa hai hàm bắt Takemichi mở miệng, cẩn thận xem xét bên trong

[Alltake/TR] Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ