Takemichi đơn độc đi dưới ánh trăng. Cậu đã lén bôi thuốc đẩy nhanh quá trình phục hồi cho Izana, cộng với tư chất kia của nó thì chắc cũng chỉ hai tuần nửa tháng là lại có thể tiếp tục chạy đi phá làng phá xóm hủy diệt nhân loại thôi.
Takemichi ngửa đầu nhìn trăng. Cậu không muốn về nhà đâu, mẹ đi công tác rồi.
A! Biết phải đi đâu rồi!!
Hệ hệ hệ.
Mình chỉ ghé qua ngủ nhờ một đêm thôi.
Thật. Tin đi, mặt cậu uy tín như này.
***
Shinichirou nằm trên giường mỉm cười, trân trân nhìn về phía cửa sổ nhà mình.
Từ lúc đặt lưng xuống đã nghe tiếng động là lạ rồi. Đoán trật thế beep* nào được.
Người ta bảo bị ma theo thì nên xin lỗi nó trong lòng, vì có lẽ bạn đã vô tình làm hồn ma nổi giận.
Thành thật với bản thân nào, Shinichiro yêu khoa học nhưng sợ ma. Ai mà chả sợ cái thứ hở tý là dí avata vào mặt người khác chứ. Nhìn khuôn mặt y như tác hại của việc không đọc kĩ hạn sử dụng mĩ phẩm vậy.
Ma ơi tao van mày, tao lạy mày luôn. Từ đâu chui ra thì về lại quê cũ dùm tao. Xin đấy. Mày muốn gì tao cũng cúng cho. Mày là nhất, nhất mày rồi.
/Cạch. Cạch. Cạch/
Shinichiro:!!!
Con tim tôi không sẵn sàng cho chuyện này!!!
Ma đéo gì dai thế!! Đã nói hết nước hết cái rồi mà còn không chịu đi!!!
Bình tĩnh Shinichiro. Mày làm được mà. Nếu giờ con ma xuất hiện thì hãy dùng chủ nghĩa duy vật chứng minh nó đéo tồn tại.
/Cạch. Cạch. Cộp. Lẹt xẹt. Lẹt xẹt/
"...."
Rõ ràng hắn sống tốt với đời vcl ra!! Hắn thề trừ chuyện giả yếu đuối với Michi-chan, phả khói thuốc vào mặt Wakasa, sửa tiếng bô xe của Takeomi thành tiếng đánh rắm, ăn vụng pudding của Emma và taiyaki của Manjiro, tặng áo gấu con vào sinh nhật Benkei, hắn chưa từng làm gì sai cả.
Hai bàn tay trắng toát trồi lên, bám chặt vào khung cửa sổ, một cái đầu đen rũ rượi lấp ló, giọng nói run rẩy.
"Sh-Shin-ni-ch-chi-ro~"
"..."
Ợ.
HP: 0%
Shinichiro gục ngã, linh hồn từ khoé môi bay ra, lơ lửng trong không khí.
Thôi, đồng loại chắc hiểu nhau hơn. Để hắn biến thành ma rồi nói chuyện, con ma kia ở yên đó!! Đừng có mà di chuyển!!!
"Ủa, làm gì vậy?"
Linh hồn trở lại thể xác, Shinichiro vùng dậy.
"Michi-chan?!?"
"Em nè!!"
Takemichi trèo vào trong phòng, ngồi xuống ghế chải lại tóc tai.
"Tại em thấy nhà đóng cửa rồi, em không muốn làm phiền nên mới trèo cửa sổ vào phòng anh nè."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Alltake/TR] Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến
FanficTakemichi là boss của một băng đảng mafia. Và một ngày đẹp giời bị kẻ địch chơi ngải pay sang thế giới khác....mà còn là một quyển manga đang đình đám... .... Takemichi mắt cá chết nhìn đám người đang đu bám trên người . Aizz, vẫn là nên giữ tâm bất...