Edit : Hà Thu
Tầm mắt Uất Trì Việt trong phút chốc tối sầm lại, huyết dịch toàn thân như ngừng chảy, đông lại thành băng, hơi lạnh thấu xương thẩm thấu hết toàn cơ thể cùng tứ chi của hắn.
Hắn chậm rãi nhìn vào hộp gỗ đựng thư ở cạnh gối, trong đó là toàn bộ số thư Thẩm Nghi Thu gửi cho hắn từ khi rời đi đến nay. Tổng cộng mười một bức thư, trong đó có sáu bức là sau khi đã "hồi kinh" gửi tới.
Mỗi một phong thư, hắn đều đọc đi đọc lại vô số lần, sớm đã thuộc nằm lòng.
Nhưng hắn vẫn đi tới trước giường, tay run rẩy mở hộp gỗ ra, đem từng bức thư được xếp ngay ngắn chỉnh tề lần lượt mở ra.
Lúc này hắn mới hiểu được nguyên nhân khiến mình bất an mấy ngày hôm nay là gì.
Tiểu Hoàn biết tin Linh Châu bị bao vây, đã lệnh cho Chu Tuân mang theo tướng sĩ cấm quân trở về cứu viện, nhưng bản thân nàng làm sao có thể yên tâm thoải mái không quan tâm đến chứ? Tại sao thư của nàng vẫn điềm nhiên như không có việc gì, không đề cập tới tình hình chiến đấu của Linh Châu, cũng không tỏ ra nửa phần sầu lo?
Những bức thư này về cơ bản đã được viết xong từ trước đó, chỉ là để khiến hắn an tâm.
Nhưng hắn vẫn tin!
Vậy mà hắn lại tin!
Uất Trì Việt bất giác cười lạnh, hận thù gặm nhấm trái tim hắn, hắn hận chính mình.
Thị vệ thấy sắc mặt Thái tử tái nhợt, bờ môi cũng trắng bệch, không khỏi cảm thấy sợ hãi:
- Điện, điện hạ... có muốn bộc gọi y quan tới không?
Uất Trì Việt xua tay, đưa tay lên che mặt, yên lặng ngồi một lúc rồi đứng dậy, phủ thêm áo khoác ngoài, mặc áo giáp lên, đối với thị vệ nói:
- Truyền lệnh của cô, mệnh hai ngàn cấm quân lập tức nhổ trại, chỉ đem theo lương thực cho một ngày, quân nhu binh không cần đi theo. Ngày mai trước khi mặt trời lặn, chúng ta phải tới được Linh Châu. Các đội quân còn lại phải hành quân bằng tốc độ nhanh nhất.
Thị vệ sửng sốt một chút, lập tức nói:
- Tuân mệnh!
----
Trong thành Linh Châu, mặt trời lại một lần nữa lặn xuống.
Thẩm Nghi Thu đứng ở trên cổng thành, nhìn ánh tà dương rực rỡ chiếu xuống dòng sông gợn sóng lăn tăn. Trên mặt nước tràn ngập màu đỏ cam, không biết là do ánh sáng của mặt trời hay là máu nữa.
Viện quân vẫn chưa đến, trải qua trận chiến ngày hôm nay nữa, quân coi giữ trong thành chỉ còn lại chưa tới năm trăm.
Chu Tuân bình tĩnh nói:
- Ngày mai là trận chiến cuối cùng.
Bờ môi Thẩm Nghi Thu mấp máy, muốn nói gì đó, nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.
Chu Tuân nói với Tạ thứ sử:
- Lần trước sứ quân muốn lấy rượu với thịt dê ra khao tướng sĩ, Chu mỗ có nói để ngày sau...
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN-EDIT] SAU TRÙNG SINH, THÁI TỬ PHI CHỈ MUỐN LÀM CÁ MUỐI
Romansa📍Tên gốc Hán Việt : Trọng sinh Thái Tử Phi hàm ngư liễu Tên Convert : Trọng sinh sau Thái Tử Phi cá mặn rồi Nguồn Convert : TANGTHUVIEN Converter : luoihoc Tác Giả : Tả Ly Thanh Tổng số chương : 143 chương + 6PN Editor: Deptraicogisaihihi Bìa : A...