Chương 44 Chị thật sự chịu không nổi đâu.

5.3K 241 39
                                    

Không nỡ để Charlotte thương tích đầy mình tự lo thân, Engfa cho dù giận thiệt giận vẫn lái xe chở em về nhà.

Charlotte ngồi ghế phụ, nhìn thấy gương mặt Engfa căng thẳng như thế chẳng dám mở miệng than đau nhưng tay cứ xoa phần bị bầm tím mãi. Cuối cùng, Engfa xót em quá đành phải lên tiếng: "Có đau không?"

Charlotte lắc lắc đầu, có điều thấy được ánh mắt lo lắng của Engfa thì lại lập tức làm nũng: "Có... hơi đau một chút, P'Fa thổi đi sẽ hết đau."

"Chị đang giận đấy."

Engfa lên giọng, nhưng vẫn làm theo lời Charlotte, cầm chỗ bầm tím nơi cánh tay em thổi thổi vài cái. Cho dù có giận nhưng vẫn chiều em vô điều kiện.

Charlotte thừa dịp xông lên: "P'Fa đừng giận nữa mà, em sai rồi, em biết em sai rồi."

"Không, em không biết em sai", Engfa nghiêm giọng rồi đánh lái tấp vào lề đường, về đến nhà rồi.

"Charlotte, em không hề nghe lời chị, và em để bản thân bị thương đến mức như thế này đây", Engfa đi xuống mở cửa xe cho Charlotte nửa dìu nửa bế em vào nhà, nghiêm túc tránh những động chạm không cần thiết tránh làm em đau.

"Em xin lỗi mà P'Fa."

Khó khăn bước lên bậc cửa, Charltote nhíu mày nhịn đau bấu chặt vào tay Engfa, chân cô đau quá, cú ngã lúc nãy khi chơi bóng làm chân thâm tím một mảng. Mà Engfa cũng nhận ra Charlotte bị đau, cô vào tay qua eo bế em lên.

"Không cần đâu P'Fa...", Charlotte giãy giụa từ chối, cô biết Engfa cũng mệt lắm rồi.

"Yên nào", Engfa dịu giọng dỗ Charlotte, "Ngoan đi, để chị bế em."

Nghe vậy Charlotte cũng không lộn xộn nữa, cảm giác được chị bế êm êm, ấm ấm lại thích thích. Charlotte như con mèo nhỏ mà dựa vào vai chị.

Engfa nhẹ nhàng đặt Charlotte xuống giường, để cô ngồi yên vị trên nệm êm rồi quay đi khiến Charlotte nghi ngờ kéo cô lại: "Chị đi đâu?"

"Đi kiếm thuốc bôi cho em chứ đi đâu?", Engfa xoa đầu Charlotte, "Ngồi yên đi, cẩn thận động đến vết thương lại đau."

Cái vẻ dịu dàng ôn nhu của Engfa khiến trái tim Charlotte rung động, cô ngoan ngoãn gật đầu, hơi chu cái môi hồng xinh xinh: "P'Fa thương em nhất."

"Vẫn chưa hết giận đâu, đừng có nịnh."

Mặc dù Engfa bày ra cái vẻ mặt lạnh lùng nhưng Charlotte biết chị không có giận cô, chị chỉ lo lắng và xót cho cô thôi. Cái con người này, từ khi nào mà trong ngoài bất nhất như vậy chứ?

Engfa lục đồ trong tủ thuốc đối diện giường, có khá nhiều loại, tìm một hồi vẫn chưa tìm thấy loại thuốc cần tìm.

King... coong...

Đang gấp gáp tìm thuốc thì chuông cửa lại vang lên khiến Engfa nhíu mày, cô quay lại nhìn Charlotte đang ngoan ngoãn như cún con ngồi trên giường rồi đứng dậy: "Em chờ chị một lát, phải ngồi ngoan đấy."

"Dạ, em biết mà, P'Fa đi xem ai đến đi."

Thấy Charlotte ngoan vậy Engfa mới yên tâm đi ra mở cửa, chứ không em chạy lung tung nữa thì lại đau nữa cho mà xem.

[ENGLOT] Ai có thể mang tình yêu của em trở lại...?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ