Ánh đèn trên sân khấu đã vụt tắt để chờ đợi người được xướng tên trong đêm nay, người ấy sẽ trở thành tân MU2025, người ấy sẽ có được chiếc vương miện danh giá, chị hi vọng người đó sẽ là em, Renée, và chị ở đây lặng lẽ chắp tay cầu nguyện cho em.
"Renée Renita Veronica Paganoooo!"
Giây phút tên em được xướng lên, chị vui sướng nhìn ánh đèn sân khấu rực rỡ chiếu lên em, trong khoảnh khắc đó, cả người em như tỏa ra ánh hào quang như một nữ thần. Chị thấy em bật khóc, và em nhìn về phía chị, chỉ vài giây thôi nhưng ánh mắt chúng ta đã chạm nhau, chị đáp lại em bằng nụ cười khích lệ.
Em bé của chị đã làm được rồi.
Ba năm, em dùng sự nỗ lực để chạm tới ước mơ của mình, em có được vương miện của mình rồi, còn chị, thì vẫn không thể nào tìm lại được em.
"Giám đốc Amanda, chúng ta lên chụp hình thôi."
Dì Anna ở bên cạnh kéo tay Heidi đang ngẩn ngơ nhìn Renée trên sân khấu, cô định thần lại đi theo dì, miệng nở nụ cười cứng nhắc.
Ba năm qua để chạm tới Renée của mình, Heidi đã tham gia không biết bao nhiêu là chương trình thiện nguyện và sự kiện hợp tác cùng MU, tới mức bị papa Nawat đá đít khỏi công ty Miss Grand, nhưng Heidi mặc kệ, vẫn kiên trì tới cùng.
Đám đông dạt ra hai bên nhường đường cho chủ tịch MU và giám đốc Amanda - nhà tài trợ kim cương đến chụp ảnh cùng tân hoa hậu.
Vừa nhìn thấy Heidi là nụ cười của Renée trở nên cứng hơn một chút, cô vội vàng lau nước mắt tèm lem rồi đứng nghiêm chỉnh lại. Heidi đi vòng ra sau đứng bên phải Renée, trong khi chị lớn giữ khoảng cách nhất định thì Renée chủ động luồn tay không phải ôm hoa ra sau lưng Heidi ôm lấy chị.
Heidi hơi giật mình rồi nhanh chóng nhích sát lại, hơi thở ấm nóng của em đã bao trùm bên tai: "Thẻ phòng ở chỗ quản lý của em, chị hiểu mà đúng không?"
Một giây khiến Heidi ngưng thở, cô vui mừng đến nỗi miệng cười thật tươi, ánh mắt long lanh hơn bao giờ hết.
Tấm ảnh kỷ niệm đó cả Heidi và Renée giữ lại suốt những năm tháng sau này.
...
Rời khỏi sân khấu đầy ánh sáng và sự ồn ào, Heidi tính đi thay đồ trước rồi mới đi tìm thẻ phòng, không ngờ quản lý của Renée đã đợi cô sẵn rồi nhét thẻ phòng vào tay cô, không quên nháy mắt một cái đầy khích lệ: "Cố lên giám đốc, cô làm được!"
Heidi cười trừ, theo đuổi người ta cũng gần ba năm rồi, cả cái giới sắc đẹp ai mà chẳng biết, được bật đèn xanh cái là mấy người kia còn háo hức hơn cả cô, thật tình.
...
Nói là rời đi vậy thôi, bởi vì là nhà tài trợ chính, có quá nhiều dự án muốn hợp tác với Heidi nên mãi một lúc lâu sau, cô mới có thể trở về khách sạn Renée ở. Sau đêm đăng quang, các thí sinh được tự do, nên Renée chuẩn bị phòng tổng thống ở tầng cao nhất, view có thể ngắm được cả thành phố vào ban đêm.
Ba năm nay Heidi theo đuổi Renée chẳng phải chuyện lạ, Renée không từ chối cũng không đồng ý, em dùng sự im lặng của mình để nhắc nhở Heidi về lỗi lầm của cô. Heidi biết Renée còn yêu cô, bằng chứng là mỗi dịp cô tuyệt vọng nhất, em sẽ xuất hiện bên cạnh cô, dịu dàng an ủi, vỗ về.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ENGLOT] Ai có thể mang tình yêu của em trở lại...?
Fanfiction[Longfic - 18+] Tác giả: Mỹ Nam Như Họa Thời gian quen biết không dài nhưng một ánh mắt đủ để chứng minh chúng ta thuộc về nhau. Chị đi con đường của minh tinh với áp lực dư luận, vì để bắt kịp chị mà em không ngần ngại thử sức. Áp lực dư luận hay n...