---
Ngày hôm sau, 10:20 AM
Haibara lần nữa lờ mờ tỉnh dậy, nhưng cô vẫn nhắm mắt. Cô không muốn mở mắt - không, cô sợ phải mở mắt. Cô sợ khi mở mắt ra, thì giấc mơ được cậu chăm sóc sẽ tan biến, cô sẽ lại tỉnh dậy một mình cô độc trên ghế sofa, còn cậu thì đang tung tăng vui vẻ bên thiên thần của cậu...
Đang chìm đắm trong mớ suy nghĩ hỗn độn của mình, chợt Haibara cảm nhận được có cái gì đó đặt lên trán mình, rồi lại rút ra. Sau đó có 1 giọng nói quen thuộc vang lên :
"Bác sĩ Araide, cậu ấy sao rồi ạ ?"
"Tình trạng em ấy ổn hơn hôm qua rồi, nhưng anh lại vừa phát hiện ra 1 chuyện..."
"Chuyện gì ạ ?!" - Conan lo lắng hỏi
"Em ấy có dấu hiệu của việc lạm dụng thuốc ngủ. Nếu tiếp tục có thể ảnh hưởng tới tính mạng. Thiệt tình, chỉ mới là học sinh cấp 1 thôi đấy !"
"CÁI GÌ !!?" - Conan như hét lên khi nghe việc Haibara lạm dụng thuốc ngủ
"Thôi anh có hẹn với bệnh nhân khác rồi, tạm biệt ! Nhớ bồi bổ đầy đủ cho cô bé đấy, cơ thể em ấy suy nhược khá trầm trọng !"
"Vâng ! Cảm ơn anh Araide !"
Sau khi Araide đã rời đi, Conan lúc này ngồi bệt xuống bên cạnh Haibara, hai tay siết chặt :
"Haibara ! Cậu giỏi lắm !! Có biết là mình suýt mất mạng hay không hả ?!" - Cậu tức giận nắm chặt bàn tay nhỏ bé, gầy gò của cô, khẽ trách móc nhưng không hề biết rằng Haibara đã nghe thấy tất cả.
Nhưng cơn tức giận đó ngay lập tức tan biến khi cậu cảm nhận được ngón tay cô khẽ động đậy. Lúc này Haibara đã mở mắt, cô nhíu mày vì chưa quen với ánh sáng trong phòng. Conan ngay lập tức đứng phắc lên, đỡ cô ngồi dậy, trong lòng vui sướng không nguôi :
"Haibara ! Haibara ! Cậu tỉnh rồi !!" - Cậu vui mừng nắm chặt tay cô
Nhưng đáp lại cậu chỉ là hai con mắt to tròn ngạc nhiên của Haibara, cô nhìn xuống tay mình, rồi lại nhìn lên mặt cậu. Cô bóp bóp bàn tay của cậu, lúc này đang nắm chặt tay mình - 'Khoan, từ từ đã...không phải là mơ à !!?? Cậu ấy thực sự đã chăm sóc cho mình cả ngày hôm qua sao ?!!'
Conan nhìn Haibara một lúc, rồi như hiểu ra cô đang nghĩ gì, cậu đưa tay lên nhéo nhẹ 2 bên má của cô :
"Đây không phải là mơ, được chưa ? Đừng có nhìn tớ như thể nhìn thấy ma như vậy nữa !"
Haibara vẫn im lặng, đưa tay lên xoa xoa 2 bên má vừa bị nhéo, và cô cảm thấy hơi đau - 'Vậy đây không phải là mơ...' - Sau một hồi, cô thều thào bằng giọng yếu ớt :
"Ku-Kudo-kun, s-sao cậu còn ở hình dạng Conan thế ? Đ-Đừng nói là thuốc *khụ* không có tác dụng nhé !?" - Cô hoảng sợ khi nghĩ như vậy
"Cậu còn đủ hơi để quan tâm đến chuyện đó à ? Sao nào, nếu thuốc không có tác dụng thì cậu lại tính 1 lần nữa hộc máu và bất tỉnh trước mặt tôi à ? Thậm chí cậu còn có thể mất mạng đấy Haibara !" - Conan tức giận trách cô
Haibara chỉ biết im lặng nghe cậu mắng, Conan thở dài, đứng dậy đi lấy thuốc ở cái bàn gần đó theo như chỉ dẫn của bác sĩ. Haibara sực nhớ ra gì đó, cô hốt hoảng ngăn cậu :
BẠN ĐANG ĐỌC
[ShinShi] Hạnh phúc
Fanfic"Tại sao cậu lại làm vậy vì tớ chứ ?" "Là vì cậu xứng đáng. Shiho, cậu xứng đáng có được hạnh phúc, xứng đáng có được những điều tốt đẹp nhất sau tất cả những gì cậu đã chịu đựng và trải qua...Nên là cười lên nào, đừng khóc nữa !"