Mới cao trào một lần, Trần Tâm đã kiệt sức mà ngủ thiếp đi trong vòng tay của Chử Nguyên. Cơ thể cô nóng bỏng xuất hiện một màu hồng nhàn nhạt, không biết là do phát sốt hay là vì dư âm của cơn sóng tình ái.
Chử Nguyên rót một cốc nước ấm, ôm cô đánh thức cô dậy: "Dậy uống thuốc."
Trần Tâm cảm nhận được sự dịu dàng, vuốt ve an ủi của anh nên càng thêm nũng nịu: "Muốn anh đút!"
Thuốc còn phải đút sao? Chử Nguyên nhíu mày, nhưng lại thật sự ôm cô đến trên ghế sô pha, sau đó nhìn theo giấy hướng dẫn lấy thuốc cho cô, bưng cốc nước đến bên cạnh đút cho cô.
Trần Tâm nghiêng ngả trên ghế như thể cô không thể tự chăm sóc bản thân, nuốt viên thuốc trên tay Chử Nguyên và uống từng ngụm nước nhỏ vào miệng.
Cô chợt nhớ đến điều gì đó, khẽ hỏi: "Anh vừa rồi bắn vào bên trong..."
Sắc mặt Chử Nguyên vẫn như thường: "Là tôi nhất thời xúc động, không chuẩn bị áo mưa ở đây, thật xin lỗi."
Trần Tâm cũng không tức giận, nhìn lỗ tai đỏ bừng của anh, tên xử nam này rất đáng yêu: "Vậy anh đi mua thuốc nhé!"
Chử Nguyên thản nhiên nói: "Ừm, làm xong sẽ mua."
Trần Tâm: ?
Chử Nguyên đặt cốc nước xuống, bế cô lên và đặt cô nằm xuống ghế sa lon, Trần Tâm cảm giác anh lại cứng lên, đứng thẳng đối mặt với cô. Cô hơi sợ khi nhớ lại những gì đã xảy ra một giờ trước. Vì vậy cô cố tìm chủ đề, muốn đánh lạc hướng anh.
"Anh à, nếu như vừa rồi bạn gái của anh không bị điện thoại gọi đi thì anh phải làm sao? Muốn làm cho em xem hả?" Giọng điệu của Trần Tâm vừa lẳng lơ vừa ẩn giấu sự tức giận bên trong nhưng tay cô lại vỗ về chơi đùa gậy thịt của anh, miệng cười yêu mị quyến rũ. Cô còn muốn giễu cợt sự bối rối của Chử Nguyên trước mặt Bùi Huyên nhưng lại bị tay của Chử Nguyên quấy rối, miệng vô thức kêu lên tiếng nức nở khó nhịn --
Chử Nguyên kéo mông cô xuống, tách hai chân cô thành hình chữ M, rồi dùng ngón giữa tay phải cùng ngón áp út nhét thật sâu vào trong hoa huyệt run rẩy của Trần Tâm.
Anh mím môi nhưng đôi mắt lại lạnh lùng, thậm chí giọng anh còn lạnh hơn: "Mở mắt ra nhìn cho rõ là anh trai đã dùng tay làm em như thế nào."
Động tác của anh vừa thô bạo lại dã man, như thể người vừa rồi vuốt ve an ủi mớm thuốc cho cô là một người hoàn toàn khác.
"Ưm... Không, chậm một chút... Chậm một chút... Ha, sướng quá, anh trai thật tuyệt, thích tay của anh trai... Rất thích..."
"Thích tay của anh trai sao? Thích chỗ nào trên tay của anh trai hả?" Anh chậm rãi hỏi, nhưng chuyển động của bàn tay phải lại nhanh đến mức khó có thể thấy rõ.
Đôi bàn tay run rẩy vô lực của Trần Tâm nắm lấy ghế sô pha. Một lượng lớn dâm thủy từ bên trong hoa huyệt không kịp báo trước tuôn ra bên ngoài đã bị ngón tay gạt ra, văng lên lông mu và lên đùi cô làm ướt một mảng lớn trên ghế sô pha, đầu óc cô trống rỗng chỉ biết rên rỉ.
Chử Nguyên không nhận được trả lời nên thả chậm tốc độ, ngón tay mạnh mẽ cong lên ma sát viên hạt nhỏ nhô ra ở phía trên âm môi của cô, âm thanh lạnh lùng nói: "Mau nói! Cắn chỗ nào trên tay của anh trai?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Để Tâm
RomanceCô chỉ định lên giường với bạn trai của Bùi Huyên một lần xem như trả thù mà thôi, không hề muốn chịu trách nhiệm hay gì cả. Nhưng hắn cũng không phải chỉ đơn giản là bạn trai Bùi Huyên mà còn là một người biết suy nghĩ, có cảm nhận. Hai mươi bảy nă...