Chap 16: Triều đại Chakri năm thứ 30 (Phần 2)

361 43 15
                                    


-Continuous Flashback-

Mèo trắng nhận ra hắn. Người này gọi là Yaran, sống trong một căn nhà nhỏ trên sườn núi, hành nghề thầy thuốc, còn biết xem quẻ đoán mệnh.

Sau khi bị trời đánh, mèo trắng thường quanh quẩn ở bờ sông lặng lẽ tu luyện. Nó thường gặp người đàn ông này ra bờ sông bắt cá, thỉnh thoảng hắn cũng chia cá cho nó.

Yaran rất nhân từ, hay hành thiện, lại biết nhiều thứ trên đời nên người trong làng ai cũng yêu mến hắn. Có những buổi chiều nó nằm trên bờ nghe hắn kể những chuyện lạ lùng mà hắn nghe ngóng được từ người trong làng, hoặc những bí mật về thần thánh quỷ ma.

Nhiều lúc mèo ta cũng không hiểu nỗi sao tên này thần thánh quỷ ma chuyện gì cũng biết mà lại không biết chuyện Thủy Thần vốn không tồn tại.

Hừm, loài người, vẫn cứ ngốc nghếch mãi thôi!

Nhưng mà hôm nay loài người ngốc nghếch đó đã cứu nó.

Yaran ôm mèo nhỏ về nhà, tỉ mỉ lật xem những vết thương cháy xém trên người nó. Mèo ta bị đụng đau nên dù mắt mở không nỗi vẫn phải cố rên rỉ cho tên lang băm kia liệu mà nhẹ tay lại.

Mèo trắng 🤨: Nhẹ nhẹ cái tay coi, meomeo!!!

Yaran cảm thấy chú mèo nhỏ này tính khí vẫn còn ngang ngạnh lắm, không dễ gì chết được đâu. Nhưng hắn vẫn nương theo nguyện vọng của đấng bốn chân mà nhẹ tay hơn.

"Mi đừng sợ, dù vết thương trông rất ghê nhưng chủ yếu chỉ là vết thương ngoài. Đắp thuốc một thời gian là khỏe thôi."

Mèo trắng gắng gượng mở nửa con mắt ra nhìn Yaran 😠: ngươi nói ai ghê, ngươi mới ghê, hưmmmm!!!

Nhờ sự cứu chữa của Yaran, mèo trắng đã dần hồi phục. Nó hiển nhiên coi nhà Yaran là nhà mình, từ nay nó xác định Yaran là con dân của nó, sống dưới sự bảo hộ của nó, cũng như phải phục tùng nó.

Ngày ngày mèo nhỏ quanh quẩn bên cạnh Yaran, cùng hắn đi hái thuốc, phơi thuốc, chữa bệnh cứu người. Hắn không có tật xấu gì chỉ có mỗi một điều làm mèo nhỏ chướng mắt: quá tốt bụng.

Giúp người ta xem quẻ đoán mệnh mà ra quẻ không tốt, không lấy tiền. Khám bệnh bốc thuốc cho người già trẻ em, không lấy tiền. Khám bệnh nhưng thấy nhà người ta mẹ già con nhỏ, gia cảnh khó khăn, cũng không lấy tiền.

Mèo trắng tức mà meomeo không nói nên lời🥴: Người ta phải nuôi mẹ già con nhỏ, còn ngươi, ngươi cũng có một mèo phải nuôi mà!!! Có hiểu không hả!!!

Nhưng cũng đành thôi, hắn thật tình không hiểu, cũng không muốn hiểu.

Ngoài thời gian theo Yaran ra ngoài "làm việc", mèo nhỏ chỉ nằm yên trên cái bàn nhỏ ngoài sân, nó không ngủ nhưng cũng không động đậy. Loài người nông cạn nhìn nó thế chỉ biết chê nó lười, làm sao biết được nó đang khắc khổ tu luyện.

Mèo trắng: Nhìn đi nhìn đi, cả cái vùng này trước sau trái phải, người nào người nấy chỉ biết sống nhởn nhơ, chỉ có mình Miêu Thần ta đây lo đứng lo ngồi cho an nguy của mấy người, ngày nào cũng phải tu luyện! Meowwwwwwwwwwwwwww

Mèo Trong TranhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ