"Là ngươi chỉ có thể cứu một mình ta, hay ngươi chỉ muốn cứu một mình ta?"
Triền núi hoang vắng rơi vào đêm dài tịch mịch có lẽ vừa chết hẳn. Bọn họ không một ai còn nghe thấy hơi thở hay nhịp đập nào từ không gian.
Mèo nhỏ không rõ Yaran vì bức xúc gì mà lại hỏi cậu như thế, nhưng bản thân cậu ở thời khắc này, cậu chỉ nghĩ về hắn.
Vì sao vậy?
Thôi nào mèo nhỏ, mi ở với tên ngốc này riết rồi mi cũng ngớ ngẩn theo à.
Đơn giản mà, bây giờ linh lực của mi có hạn, mi không thể tùy ý gánh vác nhiều mạng người nữa. Nên nếu phải cứu ai đó, mi đương nhiên phải ưu tiên chọn ân nhân của mi thôi.
Yaran muốn mi dùng linh lực cứu Miêu tộc sao? Mi tự hỏi xem mình có thể không?
Dương như cậu nghe được ai đó đang hỏi mình, hỏi xem mình có thể một lần nữa cứu vớt cả Miêu tộc không?
Cứu được, chỉ cần cậu chịu đổi cả 8 cái mạng còn lại là được!
Nhưng cậu đã không còn thấy đáng nữa. Thứ cho Miêu Thần bây giờ chỉ còn là một con mèo nhỏ xíu không cáng đáng nỗi chuyện sinh tử ở nhân gian.
Cậu từng nhảy qua nhảy lại Quỷ Môn Quan không biết bao nhiêu lần. Khó khăn lắm mới giữ lại được chút hơi tàn, khó khăn lắm mới cảm nhận được chút niềm vui trần tục, cậu cảm thấy mình sống còn chưa đủ nhiều. Bây giờ cậu chỉ muốn cùng Yaran làm những người bình thường, ngày ngày kề cận bên nhau, cùng nhau trải qua thật nhiều đêm bình an như thế này không tốt sao?
Hừm, người trần mắt thịt như tên ngốc này lúc nào cũng ngại bản thân sống quá dễ dàng, không tìm đường chết không chịu được. Hắn nghĩ cứu người dễ lắm sao? Cứu được một mạng người thôi đã khó lắm rồi đấy biết không.
"Ta nói ta chỉ muốn cứu một mình ngươi. Trừ ngươi ra ta sẽ không cứu ai cả."
Yaran bị sự thẳng thắn của mèo nhỏ đả kích:
"Tại sao chứ? Rõ ràng mi có thể..."
"Ta - không - thể." Mèo nhỏ lớn giọng cắt ngang dòng thuyết giảng của hắn.
"Nếu bắt ta từ bi quảng độ như ngươi muốn, ta sẽ phải bỏ mạng. Mà ta thì không nỡ đánh đối cái mạng nhỏ này nữa rồi, ngươi nỡ không?"
Yaran không nỡ. Người như hắn có thể bỏ mạng của mình nhưng tuyệt đối không thể bắt người khác đổi mạng của họ. Huống chi mạng của mèo nhỏ còn là hắn nhặt về, hắn đương nhiên không nỡ.
Mèo nhỏ thấy hắn đờ ra liền thừa thắng xông lên:
"Ta chỉ là một con mèo nhỏ xíu thôi có được không hả!!! Ngươi trông cậy gì ở một con mèo chứ. Hừm, đáng ghét." Còn không quên trừng hắn.
Chàng trai xinh đẹp có đủ kiểu biểu cảm đanh đá xù lông y hệt mèo con này chọc Yaran cười không ngớt. Bộ dạng thì chảnh chọe, lý lẽ ngang ngược, nói lời nào nghe cũng dữ dằn ích kỷ. Nhưng mà...
"Ngươi cười cái gì, nhìn cái gì đó?"
"Nhìn mi đáng yêu". Yaran nói xong lại cười.
BẠN ĐANG ĐỌC
Mèo Trong Tranh
FanficKitty Charm and The Full Moon - chuyện bắt đầu từ khi anh sếp Siraphop Manithikhun đẹp trai xấu tính nhặt được một chú mèo đi lạc. Sau đó anh sếp lại nằng nặc đòi nhỏ thực tập sinh đem hắn về nuôi. CEO x "Pháp sư rởm"