Những lúc chuyện tình cảm đi vào ngõ cụt như thế này, cơn ốm của bạn sẽ trở nên rất có ích, có thể dùng để kéo dài thời gian."Ai ngốc mặc kệ đi, quan trọng là anh ốm rồi, anh mệt." Net Siraphop lên được thì xuống được, hắn vẫn có lòng tin vào sự mềm lòng của James đối với mình.
"Thế tôi về để anh nghỉ ngơi nhé, chuyện mấy chai rượu lần khác nói cũng được."
Đương nhiên là không được rồi. Net Siraphop thay đổi ngay vị trí tác chiến, không ngồi đối diện nữa hắn đến kéo ghế ngồi cạnh James.
"Không cần đâu ạ, ngày còn dài, ở lại chơi với anh đi mà."
Net Siraphop khi bị ốm hình như đã mềm mại hơn so với bình thường. Hình dung này dành cho một kẻ như hắn có vẻ sai sai nhưng James cảm thấy hắn mềm như bông. Ảo giác chăng?
Mới đây thôi, Net Siraphop còn nghiến răng nghiến lợi công kích cậu không biết nặng nhẹ, ngu ngốc cố chấp với quá khứ. Mà giờ đã cười hề hề mặt dày giữ cậu lại, như thể nảy giờ chẳng có gì to tát cả.
James nhướng mày nhìn lên trần nhà, thời thế hóa ra có thể thay đổi nhanh như vậy, không cần chờ đến 5 năm hay 10 năm, mới tuần trước cậu còn xuống nước dỗ Net Siraphop đi chơi với mình mà tuần này người phải năn nỉ đã là hắn rồi.
Tự nhiên thấy cũng vui!
"Tùy anh, mắc công anh lại kiếm chuyện bồi tội thêm cho tôi."
Đồng ý ở lại bầu bạn với hắn một ngày cũng chẳng mất mác gì, dù sao cậu cũng rảnh mà. Rời khỏi phòng ăn, James thong thả rảo bước lên phòng khách nhỏ trên tầng 2, còn Net Siraphop loay hoay chuẩn bị ít đồ ăn vặt rồi mang lên sau. Có một ít trái cây với trà, khỏi phải hỏi ai là người gọt trái cây, đương nhiên là hắn tự gọt rồi.
Không gian phòng khách tầng 2 chỉ có 1 chiếc sofa dài và 2 chiếc sofa đơn đặt ngay cửa sổ lớn. James Su ngồi trên chiếc sofa dài, lười biếng vùi người vào lớp bông màu xám mềm mại nhìn ngắm khung cảnh cửa sổ. Ánh sáng trong veo giúp không gian tầng 2 chỉ đủ sáng chứ không bị chói. Ngoài kia là trời xanh thiên thanh, gió chiều nhè nhẹ quẩn quanh, còn có tiếng chuông gió leng keng.
Cảm giác thư thái yên bình này khiến James có chút buồn ngủ, lần trước cậu đến đây Net Siraphop vẫn chưa treo chuông gió thế mà giờ lại treo. Nghĩ lại có chút mắc cười, cho rằng trong nhà có ma quỷ mà còn dám treo chuông gió, chẳng phải người phàm đều sợ chuông gió hút tà khí sao?
James cười khúc khích nhớ lại bộ dạng Net Siraphop sợ thần sợ quỷ, hôm đó cậu vẽ bùa trấn trạch thôi mà hắn sợ đến mức quỳ xuống niệm kinh hành lễ. Người như thế mà còn dám treo chuông gió trong nhà, vậy có lẽ Net Siraphop thật sự không phải người mê tín, chẳng qua là hắn bị cậu dọa nên mới bán tín bán nghi hùa theo cậu thôi.
"Em cười gì đấy, có gì vui à?"
Net Siraphop đặt khay đồ ăn lên bàn, thấy nhóc lưu manh cười khúc khích hắn cũng thấy vui vẻ theo.
"Cười anh ngốc đấy, nhà anh... ờ ... bị ma ám mà còn dám treo chuông gió."
"Chẳng phải em đã phù phép cả nhà anh rồi à, tầm này thì anh chỉ sợ em thôi."

BẠN ĐANG ĐỌC
Mèo Trong Tranh
FanfictionKitty Charm and The Full Moon - chuyện bắt đầu từ khi anh sếp Siraphop Manithikhun đẹp trai xấu tính nhặt được một chú mèo đi lạc. Sau đó anh sếp lại nằng nặc đòi nhỏ thực tập sinh đem hắn về nuôi. CEO x "Pháp sư rởm"