Chap 56: Chấp nhận? Thuyết phục?

285 34 0
                                    

Net Siraphop càng cố gắng khiến bản thân quên đi những ngày vừa qua hắn lại càng không thể.

 Từng câu từng chữ người đó thú nhận với hắn đã in sâu vào tiềm thức, chỉ cần nhắm mắt lại, hắn sẽ lại nhìn thấy chàng trai trẻ mặc bộ đồ vải màu trắng, khoác áo len đen, ngồi ghế gia chủ, tùy tiện mà cao ngạo, kể cho hắn nghe hàng dài chuyện "hoang đường".

"Chiangrai? Hơn 200 năm trước? Lùi về trước đó nữa, có bộ tộc nào đó đã ly tán?..."

Net Siraphop mang cả quyển catalogue của James Su về nhà, thiết kế James rất đột phá nhưng cuối cùng vẫn không được thông qua. Lúc phải đánh trượt thiết kế của cậu, Net Siraphop có hơi áy náy nhưng có lẽ cậu cũng không quan tâm chuyện thiết kế của mình có được chọn hay không. Dù sao mục đích chính của quyển catalogue chỉ là thu hút sự chú ý của hắn thôi, và cậu đã thành công.

Hắn xem đi xem lại từng chi tiết trong quyển catalogue, cả chú thích và hình minh họa, xem rất cẩn thận. Thực sự hắn cũng không biết bản thân mình muốn tìm cái gì từ những thông tin đó, muốn biết James là ai, đến từ đâu, hay là vì sao James quen Yaran,...

Hắn muốn quên hết những thứ đó đi, nhưng lại luôn có một cái gì đó thôi thúc hắn đi tìm câu trả lời cho những câu hỏi ngổn ngang về em.

Ngày này qua ngày khác cứ cố quên thì lại càng nhớ, đến mức phòng khách nhà Net Siraphop đã không còn nhìn ra đây là một căn phòng sang trọng nữa, nó tràn ngập những giấy tờ, sách báo các loại, ... Dường như Net Siraphop đã dành cả tuần liền để đi lục tìm tài liệu về vùng Bắc Thái.

Hắn không biết nên bắt đầu từ đâu, thông tin James nói cho hắn biết quá ít ỏi, hắn chỉ có thể đoán rồi lại đoán...:

"Có thể là từ thời vua Rama Đệ Nhị?" Net Siraphop ngồi dưới sàn, tựa vào chân ghế salon đọc tài liệu, chốc chốc lại đánh dấu lên đó, rồi lại lên mạng tra cứu. Quả thật cũng chẳng thảnh thơi hơn lúc đi làm ở công ty là bao, có đôi lúc hắn cảm thấy hệt như mình đang làm luận văn tốt nghiệp hay làm đề tài nghiên cứu gì đó đại loại thế.

Suy cho cùng thì khi nỗi sợ hãi bàng hoàng vơi đi, hắn liền muốn biết em ấy từng là ai, trông như thế nào, cuộc sống khi đó của em ra sao,... Hắn phát điên vì tò mò.

Nhưng cũng có lúc hắn dừng lại, hắn ngơ ngác nhìn quanh không rõ mình đang làm cái quái gì vậy. Hắn đang cố chứng minh điều gì? Chứng minh James có thể giống như bọn họ, trải qua mọi sinh hoạt trên đời, trải qua xuân hạ thu đông, trải qua sinh lão bệnh tử,...? Cố thuyết phục bản thân rằng em ấy và mình không hề khác biệt? Net Siraphop điên loạn vò rối mái tóc của mình, chỉ là chấp nhận rằng mình không nỡ thôi mà khó vậy sao?

—-------------------

Đúng vậy, chấp nhận chưa bao giờ là dễ. Không chỉ Net Siraphop không dễ gì chấp nhận được việc hắn không nỡ rời khỏi James, mà James cũng không dễ gì chấp nhận rằng có thể cậu sẽ vĩnh viễn không được gặp lại Net Siraphop.

Hàng ngày cậu chỉ quanh quẩn trong nhà, không ngồi thiền, không chăm vườn hoa, thì làm đồ án tốt nghiệp, chủ yếu là tìm chuyện gì đó giết thời gian. Bố cậu từng ngỏ ý hỏi cậu có muốn đến công ty nhà họ làm việc cho đỡ nhàm chán không nhưng cậu từ chối.

Mèo Trong TranhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ