Ai nhịn được thì nhịn, ai chỉnh được thì chỉnh. Cái này nghe có vẻ khó nhưng thực ra cũng khá đơn giản.
Tỉ như vị Miêu Thần nào đó, bản tình vốn cường hãn, nhiều đời làm cường hào nên càng quen thói che chở người của mình. Sự cuồng khống chế của ngài cũng xuất phát từ ý niệm tốt mà thôi, chỉ là dễ làm người ta cảm thấy bí bách khi thân cận với ngài.
Ở bên cạnh Miêu Thần, con dân có dư thừa sự bảo bọc nhưng thiếu thốn lòng bao dung.
Điều này không khó để hình dung, chỉ cần nhìn vào các đời gia chủ Wongwisut đối đãi với "cậu chủ James" là biết.
Các "lão gia" rất tôn sùng vị thần hộ tộc này. Họ cảm kích sự bảo hộ của ngài James đối với gia tộc nên đối với cậu hoàn toàn cung kính, trong đó đương nhiên cũng có nảy sinh tình cảm giữa người trong nhà với nhau, nhưng chắc chắn đó là tình cảm thương kính dành cho "trưởng bối".
Ngài James nói ít làm nhiều. Mỗi lần căn dặn chuyện chi cũng rành mạch đâu ra đó, nhanh gọn, không cố tình làm khó người khác. Nhưng chính cái vô tư nghiêm nghị này làm người ta vừa nể trọng vừa không dám lại gần.
Câu nói được các lão gia chủ nhà Wongwisut lặp đi lặp lại hệt như gia quy thường là:
"Đừng phỏng đoán lời của đại thiếu gia, dặn như nào cứ làm y như thế. Chuyện con trai ta đã quyết, không tới lượt các ngươi dèm pha."
Chính cái thái độ gần như tuyệt đối dung túng của các lão gia chủ đối với "con trai trưởng" của họ mà người ta cũng không dám ho he gì với vị trưởng tôn ẩn dật này.
Đại thiếu gia rất kiệm lời, nhìn qua rất lạnh nhạt hờ hững với thế sự. Nhưng hầu như chuyện lớn trong nhà đều là do ngài quyết. Đôi khi cũng sẽ có một vài người trong tộc lên tiếng phản đối, muốn hội bàn góp ý thêm thắt trước khi quyết định, những lúc như vậy, đại thiếu gia sẽ tỏ ra ta đây mất kiên nhẫn rồi một lời gạt phăng hết mấy lời góp ý râu ria đó.
Đại thiếu gia: Các ngươi biết cái gì tốt cho các ngươi không? Không, các ngươi không biết đâu.
Đúng vậy, chỉ có Ngài mới biết được cái gì là tốt cho chúng dân của ngài, mà ngài lại không muốn nói nhiều, nên bọn họ buộc phải im - hết - đi!
Tuy đại thiếu gia biểu thị ra cái tính độc đoán, nhưng phải thừa nhận rằng đi theo đại thiếu gia chỉ có lợi chứ không có hại, đúng là nói được làm được, đánh đâu thắng đó. Duy chỉ có một tật xấu là đại thiếu gia quá nóng nảy, cực kỳ thiếu kiên nhẫn, nhìn thấy ai cái gì ngứa mắt mình là liền xuống lệnh "di dời", ngứa mắt cái gì, cái đó liền biến mất khỏi tầm mắt.
Thế mới nói, cậu chủ James tốt thì tốt thật, nhưng tính tình có phần độc đoán và thiếu chút bao dung. Cho nhẫn nhịn và thiệt thòi là hai phạm trù chưa bao giờ được cậu chủ James dằn vào lòng cả.
Nhưng bây giờ thời thế đã khác. Miêu Thần muốn cùng với Net Siraphop - một con người bình thường đi hết kiếp nhân sinh của hắn, ngài buộc phải tiếp thu được cái gọi là nhẫn nhịn và hạ mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Mèo Trong Tranh
FanficKitty Charm and The Full Moon - chuyện bắt đầu từ khi anh sếp Siraphop Manithikhun đẹp trai xấu tính nhặt được một chú mèo đi lạc. Sau đó anh sếp lại nằng nặc đòi nhỏ thực tập sinh đem hắn về nuôi. CEO x "Pháp sư rởm"