Chap 44: Bức tranh con mèo - Bùa dẫn đường

308 34 8
                                    

Net Siraphop vốn cho rằng mấy lá bùa James Su vẽ không có pháp lực gì nên ma quỷ mới ám vào được. Nhưng sư thầy đã khẳng định chúng thật sự có pháp lực. Vậy tức là ma quỷ ám hắn mạnh hơn cả mấy lá bùa này?

Còn nữa, James Su thật sự biết vẽ bùa làm phép!!!

Hắn khựng lại một hồi lâu trong phòng khách, nhìn tới nhìn lui ở phía góc tường, quyết định giật 1 lá bùa xuống cất vào túi, mang theo bên mình. 

Dự định chờ sắp xếp được thời gian, hắn sẽ liền dắt theo James Su đi tìm sư thầy chỉnh đốn lại tư tưởng. Nhóc con này mới tí tuổi đầu sao lại học cái nghề mê tín dị đoan như vậy.

James Su như thường lệ nhắn tin "Good morning" với anh người yêu sau khi thức giấc vào 9h sáng. Net Siraphop vốn không có tật xấu nghịch điện thoại trong khi làm việc, chỉ là theo thói quen, khoảng thời gian đó hắn sẽ nhìn qua điện thoại một chút để check tin nhắn.

Mọi thứ diễn ra nước chảy mây trôi. Chợt Net Siraphop nhớ ra hắn chưa kể cho em yêu nghe về mớ hổ lốn hắn gặp phải từ tối qua đến giờ. Thực ra tối qua định kể nhưng lúc đó khuya quá, có lẽ em yêu đã ngủ mất rồi.

James Su càng ngày càng dịu dàng, cũng ra dáng một cục cưng tri kỷ hơn, gai nhọn trên người đã bị mài mòn đi nhiều rồi nên cậu rất hay quan tâm đến bạn trai mình.

"Morning, anh có đang bận không? Em chỉ gọi hỏi thăm xíu thôi."

"Vâng ạ, mới sáng ra anh đã bị công việc đè chết rồi. Chỉ muốn gặp bé thôi." Hắn chưa bao giờ vờ vịt với James làm gì, bận thì nói là bận, còn rất bận thì sẽ nói là bận sắp chết rồi.

"Ồ biết rồi, nhưng tối qua anh uống nhiều lắm không, đau đầu không, muốn em pha trà đến cho anh không nào?"

Net Siraphop hiếm có lúc được nhẹ đầu như này, có lẽ tình yêu là liều thuốc trị bách bệnh!

"Vâng ạ, cảm ơn em yêu. Anh ổn, uống không nhiều lắm, chỉ hơi nhức đầu thôi. Chắc vì dạo này anh thiếu ngủ quá."

"Hả? Ngủ không được thôi hay có nằm mơ vớ vẩn gì không?" Hỏi vậy chứ James biết thừa có ngủ mơ cũng không phải do mình, chắc chắn là trạng thái sinh lý thôi.

Net Siraphop cũng thành thật:

"Không em, chỉ là thiếu ngủ, không còn mơ linh tinh nữa." Nói đoạn hắn lại cười khịa:

"Chẳng phải có pháp thuật cao minh của em yêu rồi sao, yêu tinh nào dám quấy đến anh nữa."

James Su ngó lơ mấy lời nói điêu của hắn, nhưng dù sao cũng đã thỏa mãn được chút hư vinh nho nhỏ của loài mèo:

"Đương nhiên, yêu ma gì gặp phải đại pháp của ta đây cũng phải cút xéo."

"Rồi rồi, là em yêu lợi hại. Thế trưa lại gặp nhé. Bye bye em."

Net Siraphop buồn cười. Hắn lấy lá bùa ra xem, coi bộ người yêu hắn không phải pháp sư rởm, cũng có thể vẽ ra phép thuật, chỉ là em ấy không đỉnh cao như em ấy tưởng thôi.

Cái đó hắn chỉ có thể trộm nghĩ chứ không dám nói ra. Còn chuyện ấn đường đen có nên kể cho James nghe không? Lát nữa nói hay chừng nào đây?

Mèo Trong TranhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ