Chap 8: Những năm 60 của thế kỷ 20 (Phần 1)

460 53 6
                                    


-Nhà Wongwisut, Krungthep Mahanakorn- 

Nhà Wongwisut ở thủ đô làm ăn phát đạt, con đàn cháu đống, nổi tiếng nhiều đời ở Krungthep Mahanakorn.

Nghe đồn nhà họ đông con cháu nhưng đẹp nhất chính là cậu con trai cả. Cậu con trai cả "xinh đẹp như hoa", rất hiếm khi ra khỏi nhà. Ông bà chủ bảo đứa con trai này từ nhỏ đã yếu ớt nên ông bà nuôi nấng cũng cẩn thận hơn mấy đứa trẻ khác.

Con gái xinh đẹp là hoa, nhưng con trai xinh đẹp là họa. Cậu con trai cả nhà Wongwisut - James Supamongkon Wongwisut vừa đủ 18 tuổi liền đòi đến sống ở Kalasin cho bằng được.

Muốn đi thì đi thôi, trong nhà làm gì có ai cấm cản được cậu.

Chuyển đến Kalasin không lâu, cậu cả đã quay về Krungthep nằng nặc đòi cha mẹ đi hỏi cưới ngài tỉnh trưởng Kalasin cho mình.

Lời cậu nói ra đã làm cả nhà Wongwisut từ lớn đến nhỏ kinh ngạc.

Tin này chẳng mấy chốc đã đồn ra cả thủ đô. Chuyện trưởng nam nhà mình đòi lấy chồng thay vì lấy vợ khiến họ chẳng biết giấu mặt vào đâu. Nhưng họ cũng không thể làm trái ý, không thể chọc thần tức giận được. Người ngoài không hiểu, nhưng họ thì phải hiểu.

Cả kinh thành huyên náo đồn ầm chuyện cười nhà giàu Krungthep. Người này kể người kia nghe một kiểu khác nhau, thêu dệt nên giai thoại màu mè hoa lá về cậu cả nhà Wongwisut. 

Nào là cậu cả này ỷ vào gia thế giàu có mà cái gì cũng dám làm; cậu cả được ông bà chủ chiều chuộng đến phát điên rồi; bảo sao con trai mà lại xinh đẹp như thế, hóa ra là đoạn tụ; đoạn tụ thì vẫn là trâm anh thế phiệt, bạn lữ vẫn phải chọn cho môn đăng hộ đối; ...

Giới thượng lưu cũng chấn động không nhẹ, bọn họ chê cười nhà Wongwisut vô hậu. Sinh được đứa con trai tưởng quý báu thế nào, lớn lên lại làm trò cười cho thiên hạ.

Bố mẹ Wongwisut không hiểu sao James lại có ý như vậy, họ ái ngại nhìn nhau, nhưng đời nào dám trái ý "ngài James". Ông bà bất lực ngước lên nhìn trời:

"Nhà chúng ta làm sao mà hỏi cưới được tỉnh trưởng Kalasin cho con được? Hoang đường biết bao."

Trong phòng khách sa hoa, kẻ hầu người hạ ngồi xếp hàng 2 bên, chính giữa là ông bà chủ nhà Wongwisut, bên cạnh là cậu con trai đẹp đẽ, khí chất yêu mị đang nhàn hạ thưởng trà.

Bố Wongwisut thở dài:

"Lần này con quay về chỉ vì chuyện kết hôn hoang đường đó thôi đúng không? Con nghĩ xem ta phải làm sao. Ép buộc một tên quan chức tỉnh lẻ quả thực không khó. Nhưng tự con nghĩ lại xem, con thấy ép hôn có ý nghĩa sao?"

Ông chủ Wongwisut là thương nhân, đương nhiên biết ỷ thế hiếp người. Nhưng cuộc hôn nhân mà "ngài James" muốn không phục vụ cho thương nghiệp hay chính trường, hà cớ phải bắt ép lẫn nhau.

"Con biết con làm khó bố mẹ, ép cưới như thế là bắt nạt người ta. Hay là bố mẹ thử gả con qua đó xem sao?" Ánh mắt cậu trai trẻ chợt sáng lên như sao trời.

Như thế này tức là không phải ngài tỉnh trưởng Kalasin thì không được.

Cuối cùng lời hỏi cưới cũng được gửi đến Kalasin. Nhưng tỉnh trưởng Kalasin - ngài Siraphop Manithikhun đã thẳng thừng từ chối.

Mèo Trong TranhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ