Chap 61: Nghĩ khác đi?

303 39 2
                                    


Vừa bước ra ban công, James đã phát hiện dưới tán cây hoàng lan đậu một chiếc xe rất quen mắt rồi.

James cũng chỉ là bất chợt muốn ra ban công đứng một chút thôi, không ngờ lại thấy xe của Net Siraphop đậu trước cổng. Cậu bất giác cầm lấy đai áo ngủ định buộc lại cho đàng hoàng, nhưng lại thôi. Làm vậy trông như có tật giật mình vậy, không được tự nhiên, mà ai biết được hắn có nhìn không chứ!

Mà Net Siraphop chắc cũng không định vào. Có thể hắn đã thấy rồi, cậu là một con mèo, biết nhảy xuống từ nóc nhà xuống. Vậy cũng tốt, nhìn nhiều một chút mới quen được. Trốn tránh không có tác dụng, chỉ còn cách đối diện thôi.

Nên James cứ đứng đó nghe đom đóm nhỏ mách lẻo chuyện trong nhà ngoài phố, cật lực không quan tâm đến chiếc xe dưới cổng. Đúng vậy, nghe tám chuyện được 5 phút thì cậu quên mất sự tồn tại của con Audi thật, chỉ mãi lo khinh bỉ câu chuyện nhảm nhí của nhóc đom đóm thôi, chăm chăm muốn ngắt bóng đèn của nó.

Đến khi nhìn lại, chiếc Audi đã vụt đi. James liền vả con đom đóm nhỏ một cái váng cả đầu rồi quay người đi vào phòng đóng cửa lại.

Đom đóm nhỏ - ôm đầu quay vòng:  tàn ác !!!!!!!!!

—--------------------------

Net Siraphop đã nghỉ việc gần 2 tháng, chính xác là 1 tháng 26 ngày. Cũng "cách ly xã hội" được 1 tháng 26 ngày. Đến hôm nay thì bố mẹ hắn cũng không nhịn được nữa, đành phải tự đến tìm hắn hỏi cho ra nhẽ.

Ông Manit Manithikhun và bà Yanaruk Manithikhun bình thường không quản đến chuyện của Net Siraphop, hắn làm gì ông bà cũng ủng hộ, là đứa con trai làm ông bà yên lòng nhất. Vậy mà hắn đột nhiên xin nghỉ phép dài hạn, lý do đưa ra cũng hết sức qua loa đại khái.

Bà Yanaruk vừa nghe báo tin đã đứng ngồi không yên rồi, nhưng con trai cả bảo phải để Net Siraphop yên tĩnh nên tận bây giờ bà mới đến tìm hắn.

Bố mẹ Net Siraphop đến vào tầm 10h sáng, lúc này hắn mới ngủ dậy. Nghe bố mẹ gọi thì tự chạy ra mở cửa. Bà Yanaruk căng mặt lo lắng, vừa xuống xe đã hỏi hắn:

"Nhà không có ai à? Rồi con sống kiểu gì hả?"

Net Siraphop lửng thửng đi sau bố mẹ vào nhà, chỉ hơi uể oải vì mới ngủ dậy thôi chứ trạng thái của hắn giờ đã ổn hơn nhiều lắm rồi, so với lúc trước nhìn không khác gì cả.

"Con vẫn ổn mẹ ạ. Thi thoảng mới gọi người giúp việc đến dọn dẹp, còn lại con tự làm cả, nghỉ phép mà."

Vào nhà hơi bí bách nên ông Manit muốn ra vườn ngồi hơn. Ông nhớ nhà Net Siraphop có bàn tiếp khách ở hồ cá Koi. Nhưng không biết từ lúc nào ở chỗ này lại có thêm một bàn trà đặt dưới vòm hoa tử đằng tím, mà vòm hoa này nhìn qua là biết không dễ tìm. Thật sự khiến ông Manit phải trầm trồ:

"Ôi trời, đó giờ bố không biết con chơi hoa có gu như vậy nha." Ông liếc nhìn con trai mình đầy ẩn ý.

Net Siraphop đành mời bố mẹ đến ngồi dưới vòm tử đằng vậy, quả nhiên chỗ tinh hoa hội tụ nhất trong nhà hắn chính là cái vòm hoa này.

Mèo Trong TranhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ